Tới chiều tối, Tùng Quân vừa bước chân vào nhà đã thấy Sa chuẩn bị bữa ăn thật thịnh soạn chờ hắn. Nhìn thấy cậu, mọi bực dọc không vui sáng nay liền tan biến. Niềm hạnh phúc của hắn chính là mỗi ngày được ăn những món ngon do chính tay người yêu làm ra.
Hắn không thèm tắm rửa mà ngồi vào bàn, ăn như thể bị bỏ đói lâu ngày. Sa thấy bộ dạng ấy của hắn liền phì cười:
“Anh ăn từ từ thôi. Nghẹn chết bây giờ!”
“Đồ ăn em làm là ngon nhất trên đời.”
“Anh cứ nói quá, chỉ là mấy món đơn giản như thịt kho, rau luộc, có gì khiến anh mê mẩn dữ vậy?”
Tùng Quân ngước nhìn cậu, nịnh bợ:
“Vì có hương vị của em.”
Thấy hắn sến súa đến buồn nôn, mặt Sa bắt đầu đỏ ửng lên. Chẳng biết từ lúc nào cái miệng của hắn lại trở nên dẻo quẹo như thế.
Ăn uống xong, Tùng Quân giành phần rửa chén. Sa được thảnh thơi ngả lưng xuống ghế sô pha, xem chương trình thời sự.
Tùng Quân rửa xong đống chén, mon men lại gần cậu, ngồi xuống bên cạnh. Vòng tay ôm lấy người yêu. Sa đẩy hắn ra, nhăn mặt nói:
“Anh mau đi tắm rửa đi! Người hôi quá trời!”
Tùng Quân cười ma mãnh, cúi người hôn một cái vào má cậu:
“Dám chê anh ư?”
Sa trừng mắt nhìn hắn:
“Sao lại không dám? Anh mà không đi tắm, tối nay em cho ngủ ở sô pha!”
Nói rồi cậu đứng lên, toan bỏ vào phòng, nhưng đã bị Tùng Quân nắm tay níu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-xanh-tham/2554138/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.