Chương trước
Chương sau
‎‎‎Tiêu Duệ cười khổ:

‎- Nghi nhi, nàng yên tâm đi, ta vốn không có ý thương hại đến người thân của nàng, nàng cũng biết, ta ‎làm vậy chỉ vì tự bảo vệ mình mà thôi. Từ lúc bắt đầu dẫn quân từ Tiểu Bột Luật tiến vào Trung Nguyên, ‎ta vốn đã không có sự lựa chọn đường sống. Thái tử bị phế, Tiêu gia cũng theo đó mà xuống dốc, mà ‎ta khổ tâm đưa thái tử lên ngôi vị hoàng đế cũng rơi vào một hoàn cảnh khó xử: Tân hoàng có thể bỏ ‎qua cho Tiêu gia sao? Dù chết, ta vẫn phải làm việc cần làm…

Lý Nghi thở dài một tiếng.

‎- Thiếp hiểu được, chỉ là Nghi nhi vẫn không hiểu lắm tân chính…

‎- Nghi nhi, tân chính lợi nước lợi dân! Chúng ta là người một nhà ta cũng không cần phải che dấu nữa. ‎Trong cái nhìn của ta, hoàng quyền độc tài hại nước hại dân.Nghi nhi cứ ngẫm lại mà xem, tựa như ngày ‎thường ta hay nói với các nàng, hoàng đế bằng tinh lực và trí tuệ của một người luôn hữu hạn, huống ‎hồ hoàng đế nắm quyền to độc tài … Cho nên nói, sau khi thi hành tân chính, từ hoàng đế trở xuống, ‎mỗi một người đều phải tuân theo luật pháp Đại Đường… Hơn nữa đem một bộ phận hoàng quyền giao ‎cho Quốc vụ viện, sau đó lại thiết lập Giám sát viện tiến hành giám sát quản chế đối với chính quyền, ‎hình thành việc quản chế… Hoàng quyền, chính quyền, giám sát ba cái chế hành lẫn nhau, mỗi một đạo ‎chính lệnh của triều đình Đại Đường mới có thể thông thuận không mắc phải sai lầm…

Ngừng lại một lát, Tiêu Duệ chậm rãi mà tỉ mỉ nói:

‎- Như vậy sau này đối với hoàng thượng cũng có nhiều chỗ tốt. Hoàng thượng có thể dành thời gian và ‎tinh lực làm những việc mà hoàng thượng muốn làm… còn như việc quốc vụ và chính vụ đều giao cho ‎đại thần đi xuống xử lý…Về phần hoàng quyền, trong bộ luật Đại Đường mới trọng tu đã xác minh ‎hoàng quyền chiếm giữ địa vị cao nhất, hoàng thượng vẫn là chúa tể tối cao của Đại Đường, chỉ là đem ‎một ít quyền hành cụ thể cho Quốc vụ viện mà thôi…

Nhìn thấy bộ dạng khó hiểu của Lý Nghi, Tiêu Duệ khe khẽ mỉm cười,

‎- Nghi nhi, hãy nói xem vì sao lại có sự thay đổi liên tục giữa các triều đại? Chỉ cần vương triều xuất hiện ‎một tên hôn quân, vương triều sẽ bị người khác lên thay… Các triều các đại đều như thế, Đại Đường ‎cũng không ngoại lệ… Mà sau khi thi hành tân chính Đại Đường có thể vĩnh viễn phồn vinh ổn định…

Lý Nghi ồ lên một tiếng:

‎- Tử Trường, chàng nói rất có đạo lý, kỳ thực thiếp cũng không phản đối tân chính… Chỉ là… Nghe nói ‎Tử Trường còn muốn lập một cái Quân cơ viện nữa, do chàng tổng chưởng binh mã thiên hạ, chuyện ‎này là như thế nào vậy?

Tiêu Duệ ngẩn ra sắc mặt hơi đổi, cũng trở nên âm trầm:

‎- Đây chỉ là kế sách tạm thời thôi. Chỉ cần đợi cho việc thi hành tân chính trong tương lai đi vào qũy đạo, ‎Quân cơ viện sẽ phải nhập vào Quốc vụ viện. Mà quân quyền của ta cũng sẽ giao trả lại cho Quốc vụ ‎viện. Nhưng trước mắt vì chính mình vì an toàn của các nàng, ta phải khống chế bằng được quân quyền.

Ánh mắt Tiêu Duệ lập tức trở nên kiên định mà lạnh lẽo. Lý Nghi buồn bã thở dài cũng không nói thêm gì ‎nữa, im lặng vùi vào lòng ngực hắn, có chút mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

‎.............

‎.............

‎- Quốc vụ viện lập một người làm nội các tổng thống, phó tổng thống đại thần một người… Bên dưới ‎lập Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại các ty sở nha môn, các ty sở nha môn này lại lập một ‎người làm ty trưởng. Phó ty trưởng một hay vài người cùng gánh vác đảm nhiệm chức năng ty sở. Lựa ‎chọn quan lại làm người chủ quản… Giám sát viện giám sát sử một người, giám sát phó sử vài người ‎thành lập quan viên giám sát tương đương với các sở Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại… của ‎Quốc vụ viện. Quan viên của Giám sát viện phải là người đức cao vọng trọng là thành viên của hoàng ‎thất, hàn lâm học sĩ thanh chính liêm khiết đảm nhận…

‎- Quân viện. Tổng lĩnh thiên hạ quân quyền. Thành lập một danh đại nguyên soái, phó nguyên soái hai ‎danh. Bắt đầu từ ngày hôm nay, triệt tiêu binh quyền của tiết độ sứ các trấn trong thiên hạ. Thống nhất ‎dưới sự chỉ đạo của Quân cơ viện…

‎- Bắt đầu từ hôm nay, hủy bỏ tiết độ sứ, các đô hộ phủ, đô đốc phủ các trấn… Phân chia thiên hạ thành ‎Kinh Kỳ đạo, Sơn Tây, Sơn Đông, Hà Bắc, Hà Nam, Liêu Đông, Liêu Bắc, Sơn Nam, Lũng Hữu, Giang ‎Nam, Tương Nam, Tương Bắc, Lĩnh Nam, Mân Việt, Kiếm Nam, Côn Chiêu, Lũng Tây, Lũng Hữu, Tây ‎Vực mười tám vùng. Bên dưới chia ra làm ba trăm sáu mươi sáu châu phủ và một ngàn năm trăm sáu ‎mươi bảy huyện. Các vùng lập một tuần phủ đại nhân, phó tuần phủ vài danh. Chưởng quản Công, ‎Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại các công việc chính vụ của địa phương. Nha Môn thiết kế dựa vào ‎triều đình Quốc vụ viện, mà Giám sát viện cũng chia ra mười tám phân viện trong những vùng này… ‎Quân cơ viện cũng như vậy. Tại mười tám vùng chỉ định một danh đại tướng quân thống suất binh mã ‎của địa phương…

‎- Tóm lại Công, Thương, Học, Binh, Nông, Lễ, Lại của các chức vụ quan lại tại các vùng này thuộc về ‎quyền quản lý của các ty sở tương ứng của Quốc vụ viện triều đình, nhưng nhận sự quản lý của các ‎tuần phủ đại thần ở mỗi vùng.. .

‎............. .

‎................

Chương Cừu Kiêm Quỳnh căn cứ theo đề án của Tiêu Duệ cùng các đại thần lập ra thêm rất nhiều các ‎quy định chi tiết từ việc xây dựng cơ cấu chính phủ và điều phối quan viên từ triều đình đến địa phương ‎theo tân chính, sau đó đưa cho Lý Kỳ dùng ngọc tỉ đóng dấu, từ đây chính thức có hiệu lực.

Trên buổi thiết triều, tay cầm một tập danh sách dầy cộm về cơ cấu thiết trí và quan viên nhậm chức, vài ‎thủ hạ của Chương Cừu Kiêm Quỳnh thay nhau "đọc diễn văn", văn võ toàn triều thần sắc có kích động, ‎có trầm thấp, cũng có một chút kiềm nén không được sự bất mãn to lớn trong lòng.

Tân chính đã không thể ngăn trở, đám triều thần đem tinh lực chuyển dời sang việc chức vị của bản thân, ‎ý đồ tranh thủ kiếm một cái vị trí quan chức càng có quyền lực và béo bở. Nhưng cơ cấu của tân chính, ‎Chương Cừu Kiêm Quỳnh dẫn người thống nhất phân phối, một mình ở trong Lại bộ đóng cửa không ra ‎lại có vài trăm sĩ tốt được Tiêu Duệ phái đến, ngay cả Bùi Khoan cũng không thể nói rõ ràng được, mọi ‎người nhất định một hồi bận rộn không công.

Cơ cấu của triều đình và quan chức tương đương toàn bộ bị đảo loạn, một lần nữa sắp xếp lại. Đã thay ‎đổi toàn bộ đương nhiên là có người vui kẻ sầu, đây là một cái kết quả tất yếu. Rất nhiều triều thần mặc ‎dù rất không vừa lòng đối với quan chức mà mình được nhận, nhưng dưới cường lực của Tiêu Duệ ‎chấn nhiếp, chỉ có thể âm thầm nuốt vào trong bụng than thở vài ba câu mà thôi, căn bản là không dám ‎công khai đứng ra phản đối điều gì cả.

Đến ngay cả hoàng đế cũng bảo trì im lặng đến khác thường chứ đừng nói gì đến đám quan lại trung hạ ‎tầng.

Lý Kỳ thần sắc phức tạp quét mắt nhìn đám chúng thần, đột nhiên khoát tay, thái giám Mạnh Quang ‎đứng sau lưng hắn đứng ra cao giọng hô:

‎- Hoàng thượng có chỉ, án theo Đại Đường luật, bổ nhiệm cho Tĩnh An quận vương Tiêu Duệ làm đại ‎nguyên soái Quân cơ viện, Trịnh Lũng, Ca Thư Hàn làm phó nguyên soái. Bổ nhiệm Ca Thư Hàn kiêm ‎nhiệm đại tướng quân vùng Tây Vực, Trịnh Lũng kiêm nhiệm đại tướng quân vùng Kiếm Nam. Bổ nhiệm ‎Lý Tự Nghiệp làm đại tướng quân kinh kỳ, bổ nhiệm Lý Quang Bật làm đại tướng quân vùng Lũng Tây, ‎bổ nhiệm Lệnh Hồ Xung Vũ làm đại tướng quân vùng Lũng Hữu, bổ nhiệm…

‎- Hoàng thượng có chỉ, bổ nhiệm Chương Cừu Kiêm Quỳnh làm nội các tổng thống đại thần của Quốc ‎Vụ viện… Bổ nhiệm Bùi Khoan làm giám sát chính sứ của Giám sát viện…

Mạnh Quang một hơi tuyên chiếu trăm đạo bổ nhiệm, Đại Đường quân chính đại thần và tuần phủ đại ‎thần và đại tướng quân của các vùng đầu tiên ra đời.

Điều này trên cơ bản là trong ý liệu của đại thần, cho nên bọn họ biểu hiện ra vẻ trầm mặc không lên ‎tiếng.

Ngày xưa các trấn lễ sử ngoại trừ Phu Mông Linh đều là người đến xứ khác làm tuần phủ đại thần của ‎vùng, đại tướng quân các vùng ngoại trừ ba người Lý Tự Nghiệp, Lý Quang Bật, Lệnh Hồ Xung Vũ ra ‎còn lại đều là các danh tướng trong quân. Còn như Ca Thư Hàn và Trịnh Lũng kiêm nhiệm Quân cơ vụ ‎phó nguyên soái, địa vị chỉ dưới Tiêu Duệ cũng coi như là danh về đúng chủ. Ca Thư Hàn là người mọi ‎người mong đợi mà Trịnh Lũng là người có công bình định phản loạn.

Từ nay trở đi, triều đình Đại Đường chia làm Quân, Chính, Giám sát tam quyền, một lần nữa phân chia lại ‎các vùng càng thêm thích hợp nơi chính phủ quản lý. Mà sau khi phân chia quân chính quyền lực, hơn ‎nữa Giám sát viện của triều đình thành lập các phân viện ở các vùng tăng thêm việc giám sát, trực tiếp ‎giải quyết tận gốc vấn đề quan trưởng địa phương phát triển an toàn chống đối lại triều đình. Đại tướng ‎quân một lần nữa bố trí lại, ngoại trừ những nơi biên cương trọng điểm phân bố trọng binh ra, lực lượng ‎quân sự của các vùng trong nước số lượng bị giảm bớt rất nhiều.

Việc kế tiếp, hết thảy đi vào quỹ đạo cần phải có thời gian. Thiết trí và cơ cấu thi hành tân chính, việc ‎điều phối binh lực cụ thể giao cả cho đám người Chương Cừu Kiêm Quỳnh và Bùi Khoan làm, mà chính ‎hắn lại trở nên thoải mái nhàn hạ đi rất nhiều.

Tiêu Duệ hiểu rằng trong vòng thời gian nửa năm, chính phủ trung ương và chính phủ địa phương cơ ‎cấu quyền lực quân, chính, giám sát hẳn là có thể đi vào đúng chỗ và bắt đầu vận chuyển. Trong thời ‎gian này đương nhiên sẽ có một vài chướng ngại, thậm chí còn có bạo loạn, nhưng chỉ cần sử dụng ‎quân quyền mạnh mẽ đập tan, dùng thời gian tân chính nhất định sẽ dần dần bình thường hóa và chế độ ‎hóa.

Mục tiêu rất là rõ ràng, nhưng quá trình xúc tiến thì rất quanh co ngoắt ngóe, Tiêu Duệ sớm đã chuẩn bị ‎phải tiến hành trường kỳ kháng chiến. Trong kế hoạch của hắn, hắn chuẩn bị dùng hai năm thời gian thi ‎hành tân chính, lại dùng thêm hai năm thời gian nữa củng cố tân chính, sau đó dùng thêm mười năm thời ‎gian làm nước giàu binh mạnh. Trong những năm hắn còn sống, nhất định phải đem hết toàn bộ sức lực ‎tạo nên một Đại Đường hoàn toàn mới mà cường đại.

Tân chính thi hành đến hiện tại, Tiêu Duệ dần dần có chút cảm ngộ: Trung Quốc cổ đại vì sao không có ‎thay đổi chế độ chính trị chuyển sang quân chủ lập hiến, nguyên nhân không phải ở người dân Trung ‎Quốc không có ý thức dân chủ mà là ở chỗ thi hành tân chính cần phải có một người cầm quyền dẫn dắt ‎và mạnh mẽ thi hành. Thử hỏi, có vị hoàng đế này mà lại cam tâm buông tha cho tất cả quyền lực trong ‎tay?

Còn hắn một kẻ xuyên việt đến thời đại này, trong vô hình trung làm thay đổi chế độ chính trị của Đại ‎Đường, đặt xuống một dấu chấm tròn hữu lực. Mà quyết tâm giúp Tiêu Duệ thực thi tân chính còn là bởi ‎vì dân phong Đại Đường hải nạp bách xuyên (trăm sông đổ ra biển lớn),cùng với quốc lực tương ‎đương cường đại. Đường nhân đều có thể tiếp thụ một nữ nhân làm hoàng đế, thi hành tân chính thì có ‎gì mà không được.

Nếu Vũ Tắc Thiên năm đó có thể bằng một thân con gái lấy thủ đoạn mạnh mẽ soán vị xưng đế, Tiêu ‎Duệ cảm thấy bản thân mình nhất định có thể hướng Đại Đường vận hành trên một quỹ đạo lịch sử càng ‎thêm ổn định.

Mà Đại Đường sau khi tân chính, kinh tế sẽ càng thêm giàu có, xã hội càng cởi mở, văn hóa càng thêm ‎bao dung… Chỉ cần Đường nhân quen với bầu không khí xã hội và thể chế chính trị dân chủ, Đại Đường ‎hoàng đế muốn khôi phục lại như trước kia gần như có thể tính là không. Điều này hắn rất tin tưởng ‎không chút nghi ngờ.

Mà thật sự đến thời điểm đó.... Trong thư phòng của Tiêu gia, Tiêu Duệ vui sướng thở phào một cái, ‎buông quyền sách trên tay xuống, xuyên qua cửa sổ nhìn lá rụng đang dâng lên theo gió thu bên ngoài ‎cửa sổ, khóe miệng hiện ra một tia tươi cười như có như không.

Thấm thoát, mùa thu đã đến rồi. Mà qua mùa đông này, sang năm tân chính chắc hẳn sẽ bắt đầu có kết ‎quả. Tiêu Duệ thản nhiên cười, trong lòng bình thản.

Mà chính lúc này, một thân ảnh xinh đẹp dáng thon dài quen thuộc tiến vào trong tầm mắt của hắn.‎
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.