Tả Thiếu Dương lần này rời Đỗ phủ theo cổng chính, ra tới hoa sảnh liền thấy Tôn Thủ Hành và hai người nữa đang đợi mình, trước kia không quá chú ý tới đám đồ tử đồ tôn này, giờ mới cảm thấy thân thiết như người nhà.
Tôn Thủ Hành không hỏi nhiều, đứng dậy chắp tay hỏi:
- Sư thúc chúng ta về thôi chứ?
- Ừ về thôi.
Ra ngoài chuẩn bị lên xe thì có một cỗ xe nữa đánh tới gọi:
- Tả lão gia.
Tả Thiếu Dương quay đầu, thấy xe đó có cắm cờ ghi "Tôn thị y quán" lớn, là xe của Tôn Tư Mạc, không ngờ ông già này còn chạy cả tới đây, biết trước đã không lấy Vĩnh Gia công chúa ra dọa, không biết có gặp thêm rắc rối nào không.
Tôn Tư Mạc vén rèm lên, mỉm cười nói:
- Lên xe đi.
Mã phu nhảy xuống đặt kê chân cho Tả Thiếu Dương, Tả Thiếu Dương hơi ngần ngừ một lúc, bảo Tôn Thủ Hành lập tức tới nhà mình, báo một địa chỉ với đánh xe, chui vào xe rồi, hỏi:
- Sư huynh sao cũng tới, đám Thủ Hành tới đón đệ rồi.
- Ta từ hoàng cung về, nghe nói Đỗ Yểm đón đệ đi, sợ đám Thủ Hành chưa trấn áp được cục diện, cho nên đi tới đón.
Tả Thiếu Dương cảm động lắm, đúng là hoạn nạn thấy chân tình:
- Đa tạ sư huynh.
- Thế nào, trông sắc mặt đệ không tốt?
- Vâng, trở mặt với ông ta rồi.
Tả Thiếu Dương đem chuyện kể ra một lượt, tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376523/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.