Quan viên triều Đường trừ ngày nghỉ lễ tết ra, bình thường cứ mười ngày được nghỉ một ngày, gọi là "tuân giả", hôm đó là tuân giả, Tả Thiếu Dương chuẩn bị ở Tôn phủ cả ngày luyện đạo, tính tới nay y đã theo Tôn Tư Mạc luyện tập được 8 ngày, trong đó hết 5 ngày là không nói được gì, hậu quả lần "thể hiện" trước đám đồ tử đồ tôn lớn hơn Tôn Tư Mạc nghĩ.
Trong tám ngày này, những bệnh nhân dùng thuốc của Tôn Tư Mạc đều có chuyển biến rõ rệt ban đầu dùng mắt thường đều nhận ra, như người méo mồm thì mồm khôn méo nữa, người mắt lệch đã bình thường hơn, chứng minh rõ ràng thuốc đã trúng bệnh rồi, cả một đám đồ tử đồ tôn phải nhìn sư thúc tổ với ánh mắt khác hẳn, song sư thúc tổ rất kiêu ngạo, người ta chào chỉ ừm một tiếng không nói gì, khiến đám đồ tử đồ tôn càng thêm cung kính.
Tả Thiếu Dương đã bái sư, Tôn Tư Mạc thành ra không cần vội vàng tìm hiểu những bí phương của y nữa, chủ yếu trao đổi cái nhìn của hai bên về vấn đề y học, mỗi lần như thế Tả Thiếu Dương thường rời đi với khuôn mặt hớn hở, thu lợi không ít, còn Tôn Tư Mạc lại ngồi nhíu mày suốt cả ngày.
Hai người đang nói chuyện thì có thái giám tới tuyên chỉ, Tả Thiếu Dương vốn không để ý, thời gian y tới đây luyện tập đã thấy Tôn Tư Mạc nhận chỉ hai lần rồi, bởi vì không ai biết ông sẽ ở lại Trường An bao lâu, nên hoàng đế cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376515/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.