Tả Thiếu Dương không ngờ có chuyện này, oan ức nói:
- Phương thuốc đó là thật, lão gia tử nghe vãn bối phân tích cách dùng thuốc là biết ngay, trúng phong là ở cơ sở cơ thể con người khí huyết nội hư, lao quyện nội thương, ưu tư não nộ gây ra, khiến tạng phủ âm dương mất điều hòa...
- Khoan! Khoan! Khoan!
Tôn Tư Mạc xua tay liên tục:
- Ngươi nói cái gì thế, trúng phong là do nội hư, kinh lạc trống rỗng, phong tà xâm nhập gây ra. Sao ngươi lại nói là cơ sở khí khuyết nội hư, ai nói cho ngươi mấy điều đó?
Hứa Dận Tông đang nhắm mắt dưỡng thần cũng nhíu hai hàng mi thọ.
Tả Thiếu dương vỗ trán, chẳng trách mà người ta bảo đơn thuốc của mình không đúng, do nhận thức khác nhau nên nguyên tắc chữa trị cũng khác nhau.
Thời Hán Đường đều cho rằng trúng phong do kinh lặc trống rống, khiến ngoại tà xâm nhập gây ra, cho nên đều dùng thứ thuốc bổ kinh lặc hư tổn, muốn đạt được mục đích đó, không thể thiếu nhân sâm. Bởi vậy trúng phong gọi là bệnh phú quý, bách tính bình thường mắc phải chỉ có cách chờ chết.
Còn y học hiện đại, trị trúng phong cực kỳ hiếm khi dùng thuốc quý như nhân sâm, nên người bệnh bình thường đều có thể trị được bệnh.
- Lão gia tử, nói một câu khả năng người không thích nghe, nhận thức trúng phong của mọi người sai cả rồi, quan điểm cho rằng trúng phong do ngoại tà xâm nhập, phải dùng nhân sâm bổ hư là sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376508/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.