Ngưu bả thức uống thuốc xong không sao, người Ngưu gia cũng thở phào nhẹ nhõm, đêm hôm đó lại cho uống một bát thuốc nữa, cả đêm bình an vô sự, hôm sau uống thêm hai lần, đến chập tối thì Ngưu bả thức hàm hồ nói được, Ngưu lão thái ghé sát tai tới gần, nghe một lúc cũng ra rồi, ông ta bảo ngứa, như có sâu bò trong người.
Ngưu lão thái hoảng lên chạy tới y quán, người y quán thấy bà ta mặt mày hoảng loạn, tưởng Ngưu bả thức chết rồi, người hả hê, người tiếc nuối nhìn phòng khám của Tả Thiếu Dương.
Một lúc sau Ngưu lão thái hớn hở chạy ra, Tả đại nhân nói rồi, hiện tượng đó chứng tỏ thuốc đã có tác dụng, bắt đầu thông kinh hoạt lạc hành khí hóa thủy, không rõ nghĩa là gì nhưng có tác dụng là tốt rồi. Ngưu bả thức không chết, lại có người vui kẻ buồn.
Ngày thứ ba, Tả Thiếu Dương đã dắt ngựa ra tới cổng y quán, chuẩn bị về nhà, Ngưu lão thái hớn hở chạy tới thi lễ:
- Đại nhân, nói... nói được rồi, nam nhân của lão thân hôm nay đã nói được rồi, tuy hơi ngọng, song có thể nghe ra nói được gì rồi. Ông ấy nói, đầu vốn như bị cái hộp gỗ kẹp vào, bây giờ đã đỡ hơn, đa tạ, đa tạ đại nhân.
Ngưu lão thái cao hứng tới mức không còn biết nói gì, chỉ luôn miệng cảm tạ.
Đám Liêu y giám, cũng đã ra tới đại đường, đều nghe thấy hết, chấn kinh không thôi, nhìn Tả Thiếu Dương như nhìn quái thú.
Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376464/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.