Ngũ Thư vừa nghe vừa gật đầu như gà mổ thóc, mặt càng thêm hớn hở, nụ cười cũng thật hơn:
- Thần Nông bản thảo kinh nói tới tác dụng hoa cúc thế nào nhỉ, Tả huynh có thể nhắc chút không?
Câu này quá lộ liễu, rõ ràng là muốn kiểm tra kiến thức, bởi nếu không về giở sách ra đọc là đủ, không rõ mục đích của hắn nên Tả Thiếu Dương cứ lấy bất biến ứng phó vạn biến, biết sao đáp vậy:
- Tác dụng hoa cúc ngăn đau đầu, chảy nước mắt, đầy bụng, dùng lâu lợi huyết khí, nhẹ người, kéo dài tuổi thọ. Kỳ thực phàm những thứ có hương thơm đều có thể trị bệnh đầu và mắt, nhưng không loại nào không khô nóng, chỉ có hoa cúc không nhiệt, cho nên rất thích hợp.
Ngũ thư lại chắp tay hỏi:
- Thương Hàn luận có nói "thiếu âm bệnh, thủy đắc chi, phản phát nhiệt, mạch trầm giả, ma hoàng tế tân phụ tử thang chủ chi", phải lý giải ra sao?
- Thì ra Ngũ huynh tới đây là để kiểm tra kiến thức của ta.
Ngũ Thư đứng dậy chắp tay nói:
- Không dám không dám.
Tả Thiếu Dương ung dung tả lời câu hỏi của hắn, Ngũ Thư lại "thỉnh giáo" thêm vài câu, đều nghe rất chăm chú, cuối cùng giơ ngón tay lên:
- Tả huynh chẳng những y thuật cao minh, thuốc tới bệnh trừ mà dược lý y thư càng thuộc làu làu, luận đoán tinh diệu tuyệt luân, có thể xưng là "nho y", nào, ngu đệ kính Tả huynh một chén, cạn trước tỏ lòng.
Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376285/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.