Thực ra cũng hơi muộn thật, trên đường về gặp vài người đi làm đồng về sớm, thấy bọn họ có trâu thì hâm mộ hết sức, đi ngang qua quán trà Thanh Hương, bây giờ đã là chập tối, không biết là chưa mở cửa kinh doanh hay là đóng cửa sớm, Tả Thiếu Dương quyết định vào xem.
Đặt cày lên lưng trâu, bảo Miêu Bội Lan và Bạch Chỉ Hàn về trước, một mình đi tới quán trà Thanh Hương.
Đập cửa mấy cái, không ai đáp, đập thêm mấy cái nữa mới có giọng nói truyền ra:
- Ai đấy, đóng cửa rồi.
Là giọng Tang Oa Tử, Tả Thiếu Dương đáp:
- Tang đại ca, ta đây.
Tang Oa Tử chạy nhanh ra mở cửa, khom lưng chào:
- Thiếu đông gia tới ạ.
Bây giờ hắn là người ở nhờ, mà thân phận Tả Thiếu Dương trong lòng bách tính Hợp Châu rất khác rồi, hắn không dám lại mặt đại ca của Tiểu Muội.
- Sao đã đóng cửa rồi? Còn chưa tới giờ đóng cửa cơ mà.
Tả Thiếu Dương nhìn vào trong nhà, tối om om chẳng thấy bóng người:
- Dạ, dạ, đúng thế!
- Có chuyện gì?
- Gia mẫu bị bệnh, Tiểu Muội và tức phụ tiểu nhân đưa gia mẫu khám bệnh, chỉ tiểu nhân ở lại trông nhà mà thôi.
- Thế à?
Tả Thiếu Dương nhíu mày:
- Sao bọn họ không tới tìm ta?
- Chuyện này...
Tang Oa Tử ấp úng:
- Là vì Tiểu Muội nói, nói không nên cứ làm phiền Quý Chi Đường, bên đó bận rộn lắm rồi, còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376250/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.