Tả Thiếu Dương dẫn đầu đoàn người lẫn thú dài đi về nhà, dừng trước cửa Quý Chi Đường mới ngớ người, nhà mình bé tí tẹo, cho một con trâu vào nhà thôi cũng không còn chỗ, vị Đại tướng quân đó chỉ biết thưởng cho sướng thân mà không nghĩ tới tình cảnh nhà người ta.
Bên tai thì nào gà nào vịt nào lợn kêu đâu đầu nhức óc, trên đường đi đã đủ gây chú ý rồi, bây giờ thêm hàng xóm xung quanh đi ra thì thầm chỉ chỏ bàn tán, thế này không ổn, tuy nói người trong thành rất cảm phục Tả gia, nhưng khi người ta đói thì cái gì cũng dám làm, tên Đại tướng đó hại mình rồi, Tả Thiếu Dương toát mồ hôi lạnh.
Không còn cách nào khác, tạm đưa tới hậu hoa viên Cù gia vậy, Tả Thiếu Dương liền bảo quan binh chuyển hướng, có điều lần này đi một vòng, xung quanh không ai là không biết Tả gia lại được Đại tướng quân ban thưởng, hơn nữa còn thưởng lớn hơn lần trước rất nhiều.
Tới cửa Cù gia thì đúng lúc Tang mẫu cũng đi nhận cháo về, nhìn từng xe gà vịt trâu lợn, mắt ánh lên thèm thuồng, kéo tay Tả Thiếu Dương:
- Tả công tử, cái này của nhà ai thế, mang đi đâu?
- Là của Đại tướng quân thưởng cho nhà ta.
- Cái.. cái gì? Đại tướng quân thưởng?
Tang mẫu chỉ hết xe này tới xe khác:
- Toàn bộ chỗ này? Làm sao, làm sao cậu được ban thưởng?
Tả Thiếu Dương chẳng buồn trả lời bà ta, chắp tay nói với viên đầu mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376230/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.