Tả Thiếu Dương tính lén trốn mẹ ra ngoài thành hái thuốc, Miêu Bội Lan đó nói chỗ đó rất gần, chỉ cần đi nửa canh giờ là tới rồi, nhưng mà không thể tin nha đầu đó được, hôm Tết cũng tới Mai thôn thuận tiện đi hái thuốc, nha đầu đó luôn miệng nói là sắp rồi, sắp rồi, gần lắm rốt cuộc Tả Thiếu Dương đi gãy cả chân luôn, lần này cũng phải đề phòng tình huống tương tự, thêm nữa chân cẳng mình thế này càng tính xa hơn, tốt nhất là để sáng mai đi cho thư thả thời gian.
- Tả công tử lão gia nhà nô tỳ về rồi, tiểu thư bảo sang mời cậu.
Đó là nha hoàn Hà Tử của Kiều Xảo Nhi, Kiều gia giải tán hết nha hoàn phó dịch rồi, đem tài sản cứu được chia cho mỗi người một ít để bọn họ tự lo lấy đường sống, chỉ còn Hà Tử và nam bộc khác là Vượng Tài đi theo họ, cả hai đều lớn lên cùng Kiều Xảo Nhi, cùng tham gia kế hoạch tế cháo sơ hở tùm lum kia, thân thiết không thua gì ruột thịt.
Kiều lão gia đang đi đi lại lại trong phòng, Kiều phu nhân ở bên khuyên giải ông ta bớt giận, ông ta vẫn không nguôi, khuôn mặt béo tròn đỏ bừng như quả cà chua chín, tức tối nói:
- Lão già họ Dư đó quen biết bao năm, không ngờ là thứ bất nhân bất nghĩa, đòi tận 4000 quan, thiếu một xu không bán.
Tả Thiếu Dương đi vào nghe thấy vậy thì thất kinh:
- Tận 4000 quan, không phải quá đáng sao?
- Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376144/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.