Bận rộn hết chuyện thương binh, Phàn Mặt Đen mới ngại ngùng nói với Tả Thiếu Dương và Miêu Bội Lan:
– Thật sự xin lỗi, tình hình có chút căng … Hắc hắc, là thế này, mọi khi tiếng nói Lão Phàn ta rất hiệu quả, một lời nói ra nặng tựa cửu đỉnh, nhưng mà lần này tiền lương không được dư dả lắm, nên quy định thắt chặt hơn, quan trên nói nhất định có lỗ tai mới được. Có điều muội tử đừng nản, hiện chiến loạn thế này, muội lại võ công cao cường, không thiếu cơ hội lập công, chỉ cần nhớ lần sau cắt tai là được.
Dù gì người ta cũng là đại cô nương rồi, hai bên không thân không quen, Lão Phàn cứ tự nhiên như ruồi, chả ý tứ gì, coi nàng như muội tử trong nhà vậy, Miêu Bội Lan rất không quen tiếp xúc với nam nhân kiểu này, cũng không thích người này mở miệng ra là nói chuyện giết chóc với cắt xẻo, cho nên càng ít nói, cơ bản chỉ lắc đầu.
Tả Thiếu Dương giải thích thay nàng:
– Bội Lan giết địch vì tự bảo vệ, không muốn cắt tai địch lập công.
– Ngốc, ngốc lắm, thế là ngốc vô cùng, muội không cắt thì kẻ khác cắt thôi …
Phàn Mặt đen hơi nóng, thấy Miêu Bội Lan tránh mặt mình thì hết cách:
– Tiểu lang trung, cậu thuyết phục Bội Lan muội, giết địch là phải cắt tai, mỗi cái một quan tiền, ít đâu, cùng lắm cậu cắt thay.
– Được, Phàn tướng quân yên tâm, ta không để muội ấy giết địch lại không được gì.
Tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375965/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.