Người kia vẫn bộ mặt cá chết nói:
– Tả thiếu gia, ta không biết xem bệnh bốc thuốc, ta chỉ bán thuốc thôi, người ta mua loại thuốc thế nào thì ta bán thuốc như thế. Ta chưa bao giờ thấy Tử thạch anh mịn thế này, ai mà biết cậu làm thế nào, bên trong cho thứ phụ liệu kỳ quái gì không? Đây là thuốc, không phải thứ đùa nghịch, không cẩn thận chết người như chơi, ai gánh vác nổi. Dù sao thì Lão Đổng hay các vị thích thì cứ mua đi, ta không mua loại hàng này, lãi chả thấy có khi lại đi bồi thường sạt nghiệp.
Nói xong cho tay vào ống tay áo bỏ đi.
Mấy người khác như sực tỉnh, trao đổi ánh mắt với nhau, ai trở về sạp người nấy.
Đổng mập cười khan:
– Đúng đó Tả thiếu gia, tử thạch anh cậu chế mịn hơn của ta nhiều, ta thua, ta phục rồi, chỉ là, hà hà, không biết cậu làm ra thế nào, có cho phụ liệu gì không, hiệu thuốc y quán không mua dược liệu lai lịch không rõ ràng, vậy thứ lỗi, không phải Đổng mập muốn nuốt lời, nhưng không có gan nhập thuốc này, nếu chỉ mịn hơn một chút thì còn được, chứ tới mức này … thật không dám liều.
Tả Thiếu Dương chết đứng tại chỗ, không ngờ mình vất vả nửa đêm chế ra, cả tỷ tỷ cũng cho rằng nhất định bán chạy lại không ai mua, làm sao đây? Nếu nói ra cách bào chế chứng minh mình không thêm thứ linh tinh gì vào, người ta thừa dược liệu sẽ tự bào chế mà bán, ai còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375739/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.