Không tiện cùng nàng đôi có chuyện này, có tới năm cặp mắt đang nhìn bọn họ, Tả Thiếu Dương thấy Miêu Bội Lan về nhà nhưng chưa bỏ dao chẻ củi xuống, nhớ hôm qua nàng nói một ngày lấy năm gánh củi, nhân cơ hội nói: - Cô nương còn phải lên núi chặt củi phải không? Cho ta đi cùng nhé.
- Huynh đi làm cái gì? Miêu Bội Lan nhíu mày hỏi:
- Hái ít thuốc chữa mắt cho Nhị Tử. Tả Thiếu Dương mặt dày lấy lý do:
Miêu Bội Lan đoán chừng được y chỉ kiếm cớ, mặt thoáng hồng, nói: - Được, vậy thì đi. Nói rồi vào nhà bếp lấy ra một cái cuốc nhỏ và cái gùi đưa cho Tả Thiếu Dương.
Nha đầu này thật khó chơi, Tả Thiếu Dương đành gửi lại rương thuốc, cầm lấy gùi và cuốc, sau đó theo nàng rời thôn lên núi. Mai Thôn cách đỉnh núi chỉ vài trăm mét, trong thôn tất nhiên có cây, nhưng không thể chặt được.
Sơn đạo quanh co khúc khuỷu, một bên là núi cao, một bên là vực thẳm, hết sức nguy hiểm, nhưng phong cảnh không gì chê trách được, tuyết trắng, thông xanh, thấp thoáng những gốc mai nở rộ làm khung cảnh thêm rực rỡ muôn màu.
Miêu Bội Lan như mọi khi chỉ lầm lũi bước đi, không nói gì cả, Tả Thiếu Dương đi chậm hơn theo sau, mặc dù có cái lợi là thoải mái ngửi hương thơm cơ thể nàng do gió đưa tới, hơn nữa trải qua chuyện đêm qua ánh mắt nhìn Miêu Bội Lan không khỏi thêm vài phần xấu xa, cứ chăm chú vào ặp mông nhỏ tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375702/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.