Tả Thiếu Dương vâng lời, thuốc điều dưỡng của cha y luôn luôn ổn định, không cần lo lắng, cái này dựa vào kinh nghiệm hành nghề lâu năm mà ra, y cứ theo đó bốc thuốc, thêm vào bốn viên Tử Tuyết của mình, gọi lại đưa cho Lý Đại Tráng dặn nhỏ: - Thuốc viên uống riêng, sáng một tối một, mỗi lần một viên.
Lý đại ca cám ơn rối rít, còn dẫn tức phụ bái tạ Tả Quý, Lương Thị, Hồi Hương rồi mới cõng lão phụ rời đi.
Miêu Bội Lan trước khi đi còn nhìn Tả Thiếu Dương một cái sau đó cúi đầu đi ra ngoài, ít nhất là Tả Thiếu Dương khẳng định nàng còn chào tạm biệt mình.
Chợt nhớ ra trời đã tối như thế, về Mai Thôn quá xa, Tả Thiếu Dương chạy theo: - Bội Lan cô nương về Mai Thôn sao? Trời tối rồi, đi không an toàn.
Thanh niên lúc nãy nhận tiền của Miêu Bội Lan chính là Lý Tam Tráng, hắn đi cạnh Miêu Bội Lan nói chuyện với nàng, thái độ có vẻ rất thân thiết, biết nàng ít nói nên trả lời thay: - Cám ơn huynh đệ lo lắng, muội ấy sẽ tới bến tàu ở cùng các tẩu tử, nhiều tỷ muội trong thôn làm công ở đó, trước nay vào thành bán củi về muộn đều ở tạm đó, sáng mai mới về thôn.
Tả Thiếu Dương chỉ có thể gật đầu vào nhà.
Đợi họ đi hết rồi, Hồi Hương hớn hở nói: - Cha, không ngờ y thuật của cha lợi hại như thế, cả Huệ Dân Đường cùng bao nhiêu y quán không dám nhận, nhất định vì thuốc quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375661/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.