Lý Đại Tráng cuống lên: - Cô nương, ta nghe người hiệu thuốc phố trên nói Tả lão lang trung của Quý Chi Đường mấy ngày trước cứu sống cả sản phụ sắp chết mà Huệ Dân Đường không chữa được mới vội đưa mẫu thân ta tới đây, mong cô nương đi gọi lão nhân gia hộ.
Tả Thiếu Dương vùng khỏi tay Hồi Hương: - Mau để người bệnh lên giường.
- Đợi đã. Hồi Hương kéo ống tay áo Tả Thiếu Dương lại, nghiến răng nói nhỏ: - Nghe tỷ, đừng có nói gì hết!... Mấy vị đại ca, thật xấu hổ, cha ta y thuật bình thường, không trị nổi đâu.
- Tỷ, nói cái gì thế, người ta tới cầu y, có lý nào chưa xem bệnh đã đẩy ra ngoài. Tả Thiếu Dương nổi nóng: - Tỷ không đi thì đệ đi. Nói rồi giật mạnh tay thoát khỏi Hồi Hương.
Miêu Bội Lan đứng ở cửa nhìn nãy giờ nói: - Ta đi gọi lão lang trung, huynh ở đây chiếu cố. Chẳng đợi tỷ đệ họ kịp nói đã chạy đi như một cơn gió.
- Khoan! Cô nương đừng đi. Hồi Hương vừa chạy vừa đuổi theo, nhưng ra tới cửa thì Miêu Bội Lan đã mất hút, nàng chỉ biết tức mình dậm chân, quay đầu thì Tả Thiếu Dương đã đưa người bệnh nắm xuống giường nhỏ, lại cuống lên chạy vào nhà: - Cha ta không trị nổi bệnh này mà, các người đưa bệnh nhân đi đi.
Bốn huynh đệ Lý đại tráng cùng xúm tới van nài: - Cô nương, xin hãy thương xót.
Hồi Hương kéo xềnh xệch Tả Thiếu Dương vào bếp, tức muốn điên mắng: -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375655/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.