Tả Quý đưa hai bàn tay gầy khô ra nâng đầu Tả Thiếu Dương, nheo mắt lại nhìn ngó: - Ừ! Có vết rách đấy, nhưng không dài, đã khép miệng, không chảy máu nữa rồi, cảm giác thế nào? Đầu có nhức không? Có thấy buồn nôn không?
- Không ạ, con không sao thật mà, lúc đấy con cũng tự kiểm tra rồi.
- Đưa tay ra đây cho cha xem.
Tả Quý cầm cổ tay con, tay kia vuốt chòm râu dê lưa thưa, ngưng thần bắt mạch, từ từ gật đầu: - Ừ, mạch bình ổn, không có việc gì đâu.
- Tạ ơn trời đất, khổ thân con tôi vừa mới ốm dậy. Lương thị chắp tay hướng lên trời lẩm nhẩm khấn bái:
Thiếu phụ chủ nhà đứng dậy đi tới: - Các người trả tiền thuê nhà đi rồi từ từ tán gẫu với nhau, còn để người ta về chứ.
Lương thị mặt mày khổ sở: - Tam Nương, chúng tôi thật sự không có tiền mà.
Thiếu phụ này là người cho Quý Chi Đường thuê nhà mở hiệu, họ Triệu, là con thứ ba trong nhà, mọi người gọi là Triệu Tam Nương, tuổi mới qua ba mươi, trượng phu chết bệnh, nhà có hai đứa con nhỏ và cha mẹ già, nguồn sống đều dựa hết vào cho thuê cửa hiệu.
- Tà cho nhà các người thuê căn nhà ba gian này mở hiệu thuốc, tiền thuê rẻ nhất khu rồi, điều này trong lòng các người cũng hiểu đúng không? Bao nhiêu năm rồi, trước kia các người nợ tiền thuê nhà, ta có mặt nặng mày nhẹ không? Tả gia các người nợ hết năm này tới năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375587/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.