Khấu Trọng, Từ Tử Lăng cưỡi ngựa rời thành, chầm chậm ruổi tới Vị Thủy. Vầng dương lên giữa trời cao tỏa ra ánh sáng ấm áp khiến con người sảng khoái, đặc biệt sau khi đã giải quyết xong vấn đề đám huynh đệ Đột Lợi.
Khấu Trọng nói:
- Chỉ nhờ một câu của Khả Đạt Chí mà chuyển biến toàn bộ tình thế. Nếu không có ngươi ngăn cản ta và lão Bạt xung đột chính diện cùng Đạt Chí thì đã sớm trở mặt thành thù, y sao có thể đề t ỉnh chúng ta. Ta thấy chuyện này chính là nhân quả báo ứng của nhà Phật.
Từ Tử Lăng gật đầu đáp:
- Đám Đột Lợi khẳng định có dã tâm xâm nhập Trung Thổ chiếm đất. Chỉ vì Hiệt Lợi bị chặn, tình thế thay đổi, không thì cục diện giờ đã khác. Thế Dân huynh quả là một nhân tài trị quốc nhìn xa trông rộng, hiểu rằng phải duy trì tình thế cân bằng ở tái ngoại thì Trung Thổ mới có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, khôi phục lại nguyên khí. Ngươi chớ nên sinh cường nhất thời mà làm hỏng đại sự của y.
Khấu Trọng gật đầu nói:
- Lời của Tử Lăng tiểu đệ đương nhiên nghe và làm theo rồi. Ngươi cứ an tâm quay về bầu bạn với Thanh Tuyền, tiện đường nói hộ với Trí Trí và Tú Phương nỗi nhớ mong của ta. Đợi ngươi quay lại, chúng ta cùng bàn chuyện đi tìm Hiệt Lợi.
Từ Tử Lăng lắc đầu nói:
- Trong tình huống hiện nay, chúng ta không cần tìm Hiệt Lợi, lão cũng buộc phải tới tìm ta. Ngươi càng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283684/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.