Từ Tử Lăng và Khấu Trọng đến bên cạnh Bạt Phong Hàn đang ngồi một mình ở bậc thềm trên cùng của thềm đá dẫn lên cổng chính điện Thiên Sách, ngồi xuống hai bên hắn. Ba người đều vận quần áo dạ hành màu đen, chỉ thiếu chiếc mũ trùm đầu màu đen nữa mà thôi.
Khấu Trọng cười hỏi:
- Phải chăng đang nhớ tới Ba Đại Nhi?
Bạt Phong Hàn không trả lời gã mà hỏi ngược lại:
- Mọi việc thuận lợi cả chứ?
Khấu Trọng đáp:
- Thuận lợi đến mức làm người ta không thể tin được. Ta vốn vẫn lo lắng về việc lấy trộm quân phục của quân cấm vệ sẽ khiến chúng cảnh giác. Nào ngờ người ở đó đã rời đi hết, tụ tập về trụ sở ở phía tây bắc hoàng thành. Giờ nếu có thêm một giờ nữa thì chúng ta có thể chuẩn bị xong xuôi. Hầu tiểu tử đâu?
Từ Tử Lăng nhìn đám Huyền Giáp tinh binh đang được điều động nhộn nhịp trên quảng trường, không ngừng ra vào địa đạo, ai nấy đều sĩ khí hừng hực, đội hình chỉnh tề, có thứ tự vô cùng sinh động đẹp mắt, nhưng lại im lặng không phát ra tiếng động, tạo thành sự trái nghịch kỳ dị.
Bạt Phong Hàn trả lời câu hỏi đầu tiên của Khấu Trọng:
- Ta chẳng nghĩ gì cả, ngay cả việc có thể quyết chiến với Tất Huyền hay không cũng bỗng nhiên biến thành không còn quan trọng nữa, trong lòng yên tĩnh, pha chút cảm giác tiêu diêu không lo không nghĩ.
Lúc này, một đám đông Huyền Giáp tinh binh đã mặc quân phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283670/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.