Nhìn thanh kiếm trên tay Bạt Phong Hàn, Khấu Trọng và Tử Lăng lạnh người, hai đôi mắt đồng thời nhìn hắn lộ ra thần sắc cầu khẩn mong hắn nương tay, nhẫn nhịn.
Phó Quân Du chau đôi mi thanh tú, trừng mắt tỏ vẻ tức giận.
Bạt Phong Hàn cười khổ lắc đầu thu kiếm lại trầm giọng:
- Bạt Phong Hàn ta cho rằng, bất luận ai, dù người đó có là Phó đại sư đi nữa cũng không thể đưa ra phán đoán siêu nhiên và cuối cùng về sinh mệnh. Chúng ta không biết sinh mệnh bắt nguồn từ đâu, và càng không rõ nó sẽ kết thúc thế nào. Bằng không, chúng ta đã là thần thánh không gì không biết.
Phó Dịch Lâm thở dài, điềm đạm nói:
- Nói rất thẳng thắn. Ngồi đi!
Bốn người trao đổi ánh mắt, cuối cùng hiểu ra, Phó Dịch Lâm thực ra không hề mong đợi một đáp án chính xác, mà chỉ mượn chuyện này để ước lượng xem họ có đủ tư cách ngồi hay không.
Khấu Trọng khẽ đẩy Từ Tử Lăng để gã mở lời trước, ra hiệu mình cần thêm thời gian để suy nghĩ.
Từ Tử Lăng định thần lại, trầm mặc suy tư đôi lát rồi từ tốn đáp:
- Theo ta mà nói, sinh mệnh tuy là một câu đố không ai có thể giải được, nhưng tuyệt nhiên không phải không thể lần ra dấu vết. Manh mối ẩn chứa trong bản thân của mỗi người, nhưng lại bị đứt đoạn ở bờ vực sinh tử, vì không ai có thể vượt qua được khoảng cách này. Đây cũng chính là phương hướng và mục tiêu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283649/chuong-761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.