Từ Tử Lăng thả bước men theo Long trì về phía Hoa Ngạc lâu. Vì Lý Uyên đã rút tuần vệ khu phía nam Hưng Khánh cung về, chỉ để lại vệ sĩ gác cổng lớn, luôn tỏ thái độ tôn trọng bọn gã, cho nên bọn gã cũng như địch nhân đều ra vào dễ dàng. Bản thân Hoa Ngạc lâu dĩ nhiên là được đội Phi Vân vệ tinh nhuệ do Vương Huyền Thứ chỉ huy luân phiên canh phòng.
Từ Tử Lăng đột ngột dừng lại. Thật ra trong lòng gã đã có cảnh giác, nhưng vì không biết địch hay bạn nên mới cố ý làm như không có chuyện gì.
Linh Lung Kiều đang mặc quần áo dạ hành lướt đến trước mặt gã, thần sắc nghiêm trọng hỏi:
- Các ngươi sao lại đến Trường An?
Từ Tử Lăng mỉm cười:
- Để ta xem bàn tay phải của nàng.
Linh Lung Kiều ngạc nhiên:
- Bàn tay thì có gì hay mà xem? Tâm tình ngươi hình như rất tốt thì phải?
Từ Tử Lăng thầm nghĩ tâm tình ta đương nhiên là vô cùng tốt, chưa bao giờ tốt như vậy nữa kìa. Gã nhẹ nhàng bảo:
- Tin ta đi được không?
Linh Lung Kiều lộ vẻ do dự, nhưng rồi cũng xòe tay ra.
Từ Tử Lăng rút trong túi ra viên Ngũ Thải thạch, thả xuống lòng bàn tay nàng.
Linh Lung Kiều lộ vẻ vui mừng đến mức không dám tin, không thể tin. Tay kia cũng tự nhiên nâng lên, hai tay nâng niu ôm ấp viên Ngũ Thái thạch, nét rạng rỡ đẹp như thần thánh lộ ra trên mặt. Nàng kêu “a” một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283647/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.