Khấu Trọng trở lại chỗ Lý Uyên. Lý Uyên đưa tay ra hiệu, Vi công công và đám thị vệ lập tức lùi ra xa, sau đó lão trầm giọng nói:
- Triệu Đức Ngôn nói gì thế?
Nghe lão gọi cộc lốc tên Triệu Đức Ngôn, cũng biết trong lòng lão không vui, chỉ là không có cách nào khác.
Khấu Trọng nhìn thẳng vào mắt Lý Uyên, trong lòng sinh ra cảm giác kỳ dị, mình và Lý Uyên đại biểu cho hai lực lượng quân sự cực mạnh ở hai miền nam bắc, họ nhìn như nói chuyện chuyện phiếm với nhau, nhưng thật sự thì chỉ cần vài lời là đủ để quyết định tương lai Trung Thổ. Trong lịch sử lâu dài ở trung thổ, chắc chắn chưa bao giờ xuất hiện quan hệ vi diệu như gã và Lý Uyên lúc này.
Tống Khuyết nói không sai. Lịch sử do người sáng tạo mà xuất hiện, Khấu Trọng đang sáng tạo ra lịch sử.
Lý Uyên lại nhíu mày nói:
- Thiếu Soái nếu có gì khó nói, có thể không trả lời câu hỏi của ta.
Khấu Trọng cười khổ nói:
- Phiệt chủ chớ hiểu lầm, ta chỉ vì những lời của Triệu Đức Ngôn đã chạm đến cựu tình giữa ta và bọn Đột Lợi, do đó trong lòng có cảm thấy không thoải mái. Tên Triệu Đức Ngôn này chỉ muốn ly gián tình huynh đệ giữa ta và họ, mà về phương diện này thì hắn khẳng định đã rất thành công. Cuối cùng tất cả chỉ có thể giải quyết bằng vũ lực, coi như tình cảm giữa ta và huynh đệ tái ngoại đã trở thành thù địch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283643/chuong-755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.