Đang là lúc bình minh.
Trong Nghị chánh thính của hoàng cung thành Lạc Dương, Lý Thế Dân sau khi nghe xong tin xấu do Từ Tử Lăng mang đến, thái độ vẫn bình tĩnh một cách kỳ lạ, chỉ có hai mắt lấp lánh vẻ tinh anh, thể hiện bản sắc của một chủ soái đối diện với thiên quân vạn mã của địch nhân không hề sợ hãi.
Suy tư hồi lâu, Lý Thế Dân trầm giọng nói:
- Trước khi ta xuất chinh lần này, tại cuộc hội nghị do phụ hoàng chủ trì cùng với Thái tử, Tề vương, ta đã đưa ra sách lược liên minh với Thiếu Soái kháng cự lại Lang quân. Phụ hoàng đang có chút động lòng, lại bị Thái tử dè bỉu, Bùi Tịch và Tề vương phụ họa, đưa ra đề nghị hữu hảo cùng Đột Quyết và mời Tất Huyền đến Trường An thế là phụ hoàng bèn vội vàng quyết định.
Từ Tử Lăng lấy làm khó hiểu:
- Người Đột Quyết đã tuyên bố ý đồ nam xâm, làm sao Kiến Thành nắm chắc Tất Huyền đồng ý đến?
Lý Thế Dân cười khổ:
- Đó là do Triệu Đức Ngôn dẫn chỉ luồn kim, mục đích nhằm vào ta. Lúc ấy Thái tử có nói, người Đột Quyết sở dĩ xâm lấn, là muốn nữ nhân trắng trẻo như ngọc của Trung thổ. Chỉ cần chúng ta cùng Tất Huyền đàm phán điều kiện, thoả mãn yêu cầu của Hiệt Lợi, Hiệt Lợi tất chẳng còn ý muốn nam hạ. Y lại hoang đường đề nghị giả như Đột Quyết thật sự nam hạ, thì sẽ rời đô để tránh. Đúng là kẻ mê muội nói mơ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283627/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.