Đến quá nửa đêm, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng mới về đến phủ tư đồ. Trong phủ, tất cả mọi người đều đã đi ngủ trừ Lôi Cửu Chỉ ra. Lôi Cửu Chỉ đang cố dụi mắt chờ đợi ở phòng khách, lão thấy bọn gã trở về thì tỉnh hẳn, liền kêu ầm lên:
- Mau kể lại tường tận xem nào. Ta sớm đã biết các ngươi thế nào cũng không chịu được phải quay về ngủ mà.
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng vui vẻ ngồi xuống bên bàn. Khấu Trọng cười nói:
- Chúng ta đảo về qua một vòng thôi, có cao thủ vẫn bám riết theo từ Lục Phúc đến đây. Ôi! Nếu không cần phải đi tiếp thì tốt biết bao, dường như đã lâu lắm rồi ta chưa được ngủ ngon.
Lôi Cửu chỉ chỉ vào Từ Tử Lăng nói:
- Thắng rồi! Đúng không?
Từ Tử Lăng thừa cơ tâng bốc lão:
- Kĩ thuật của Trì Sanh Xuân sao bằng được Lôi đại ca, hơn nữa Trì Sanh Xuân lại cố ý để thua ta mà. Số bạc thắng lại được gần gấp đôi so với số tối qua thua ở Minh Đường.
Lôi Cửu Chỉ chép miệng nói:
- Cũng phải gần nghìn lượng bạc đấy chứ, Trì Sanh Xuân chịu bỏ vốn ra thật.
Khấu Trọng hỏi:
- Lôi đại ca có quen biết "Đại Bàng" Đào Quang Tổ của bang Hoàng Hà không?
Lôi Cửu Chỉ vui vẻ nói:
- Ta không những có quen biết tên quỷ cờ bạc đó mà còn từng dạy hắn đánh bạc nữa. Thằng cha đó ngoài tật trong khi đánh bạc không thèm biết đến cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283618/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.