Ba người men theo bờ sông chạy như tên bắn về phía khu rừng. Thủ đoạn phong toả sông của Lý Thế Dân thực làm người ta không dự liệu được. Lúc trước, khi xông qua được cửa quan, bọn họ tưởng đã có hy vọng thoát thân, nào ngờ bè gỗ đã bị tiêm mộc trận được bố trí ngầm trong lòng sông phá huỷ hoàn toàn.
Với cước lực của bọn họ thì trong thời gian ngắn có thể nhanh hơn khoái mã, nhưng nếu so trên một đoạn đường dài thì sớm muộn gì cũng bị chiến mã đuổi kịp. Nguy hiểm nhất là việc liên tục chạy một đoạn đường dài không được nghỉ ngơi sẽ làm chân nguyên tổn hao nghiêm trọng, sức chiến đấu của bọn gã sẽ bị giảm sút.
Nếu trên trời không có liệp ưng thì bọn gã có thể thi triển các kế che mắt đánh lạc hướng địch để trốn thoát. Hiện giờ thì hành tung đã bị bại lộ, kế gì cũng không dùng được nữa. Tình thế vô cùng bất lợi.
Ba gã không dám rời xa khỏi Lạc Thuỷ vì khi cần thiết sẽ nhảy vào dòng sông, tạm tránh địch nhân.
Khu rừng chỉ còn cách chừng một dặm.
Tốc độ của truy binh đuổi theo hai bên bờ vẫn được duy trì, bám sát sau lưng cách họ một dặm, tạo thành uy hiếp cực lớn, như phù chú đòi mạng.
Bỗng Từ Tử Lăng thấp giọng hô:
- Trong rừng phía trước có địch.
Khấu Trọng và Bạt Phong Hàn giật mình kinh hãi. Nếu phía trước không đi được thì họ chỉ còn hai lựa chọn. Một là chạy sang phía Tây trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283531/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.