Cả hai lập tức giật mình kinh hãi khi đồng thời nghĩ tới một người. Giả sử đó là Thạch Chi Hiên thì sao? Bọn gã tuy đã giả vờ ngồi thuyền xuất quan, nhưng Thạch Chi Hiên đâu phải loại tầm thường, làm sao dễ dàng bị lừa như vậy. Nếu lão đến Tư Đồ phủ điều tra thì sẽ có kết quả gì?
Trong khi hai gã còn đang thầm trách bản thân quá sơ sót thì Hầu Hy Bạch mở cửa tiến vào. Thấy bọn gã mang dáng vẻ hoảng hốt bất an, sắc mặt trắng bệch, hắn ngạc nhiên hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Thở phào một hơi, Khấu Trọng đáp:
- May mà khách quý là đồ đệ chứ không phải sư phụ, nếu không thì bọn ta gặp nạn rồi!
Lộ vẻ suy tư ngồi xuống bên cạnh Khấu Trọng, Hầu Hy Bạch nhíu mày hỏi:
- Phải chăng tối nay các ngươi động thủ?
Khấu Trọng đưa mắt ra hiệu cho Từ Tử Lăng, tỏ ý bảo gã trả lời.
Chẳng còn cách nào, Từ Tử Lăng khẽ thở dài rồi nói:
- Bọn ta không còn lựa chọn nào khác.
Hầu Hi Bạch cười khan một tiếng rồi hỏi:
- Phải chăng ta là loại đần độn không phân biệt nổi tốt xấu, đến giờ vẫn cho rằng giữa mình và Thạch sư phụ vẫn còn tình nghĩa sư đồ?
Khấu Trọng đáp:
- Cái đó rất khó trách ngươi, vì từ trước tới nay ngươi chỉ tiếp xúc với một mặt đa tình của lão. Ài! Ta biết nói thế nào đây.
Hầu Hy Bạch nhìn Từ Tử Lăng hỏi:
- Cơ hội gặp Thạch sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283511/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.