Trong Đại Tiên đường, một gian phòng u tĩnh dành cho những khách quý nghỉ ngơi, Hồ Tiểu Tiên và Từ Tử Lăng ngồi đối diện qua một chiếc bàn. Nàng ta yêu kiều cười khì một tiếng, ánh mắt lộ vẻ đắc thắng, thản nhiên hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là Từ Tử Lăng hay Khấu Trọng?
Từ Tử Lăng ngấm ngầm giật mình kinh hãi, nhưng lập tức phục hồi vẻ trấn tĩnh vì gã đoán đối phương tuyệt không muốn phơi bày thân phận mình, chỉ thăm dò mà thôi. Gã nhíu mày đáp:
- Nàng cho ta là ai thì cứ coi là người đó đi!
Hồ Tiểu Tiên lắc đầu cười:
- Lại còn làm trò trước mặt bản cô nương nữa ư? Ngươi có thể che mắt người khác, nhưng đừng hòng gạt được ta. Bất kể là ngươi giả làm Cung Thần Xuân hay là Ung Tần, ta thừa nhận ngươi đóng giả rất tinh diệu, sống động như là hai người khác nhau vậy, nhưng phong cách và phương pháp đánh bạc đã bán đứng ngươi rồi. Điều đó làm ta biết ngươi không những là Ung Tần, cũng là Cung Thần Xuân, lại cũng là gã tên là cái gì mà Mạc Vi đã từng đại hiển lộ uy phong trong triều đình đó. Nếu ba người đều là một mình ngươi đóng giả ra thì cả ba thân phận đó đều không phải là ngươi thật sự. Mau khai thực ra, rốt cuộc ngươi là Từ Tử Lăng hay Khấu Trọng? Trở lại Trường An làm gì? Không sợ người ta truy bắt sao?
Từ Tử Lăng trong lòng kêu khổ. Vừa mới tới Trường An, gã liền bị Loan Loan và Hồ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283455/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.