Ngọc thủ thon dài của Tông Tương Hoa rời khỏi cán kiếm, khuôn mặt không một nét biểu cảm, như lòng đã nguội tựa tro tàn, cất tiếng lạnh lùng:
- Các ngươi lập tức rời khỏi đây, có thể đi xa tới đâu thì cứ đi. Sau này nếu còn xuất hiện trước mặt ta, đừng trách bọn ta không khách khí.
Từ Tử Lăng và Bạt Phong Hàn nghe thế, bốn mắt nhìn nhau, lòng đầy nghi hoặc. Tông Tương Hoa không lập tức bạt kiếm công kích, hay gọi người của Đại Minh tôn giáo đến là đã nằm ngoài dự liệu, hơn nữa còn để cho hai gã bỏ đi. Quả thật vô cùng kỳ lạ.
Khách Tố Biệt vẫn giữ thái độ ôn hoà, than:
- Tông thị vệ trưởng được Tú Phương tiểu thư cho biết Thiếu Soái từng cam kết sẽ bảo vệ tính mệnh tài sản của bá tánh Long Tuyền, lại thấy các ngươi ở Tiểu Long Tuyền không làm khó dễ nên trong lòng không nghĩ sẽ cùng các ngươi trở thành cừu địch. Ài! Bọn ta... bọn ta…
Hai gã lập tức minh bạch, đồng thời biết được những lý do mà Khách Tố Biệt vừa nêu đều không quan trọng. Nguyên nhân chân chính khiến Tông Tương Hoa không muốn động thủ là vì nàng đối với cuộc chiến trước mắt đã mất đi đấu chí và hy vọng, chỉ có thể buông tay bất lực nhìn họa kiếp nhà tan cửa nát đến gần mà thôi.
Từ Tử Lăng vô cùng thông cảm, nhẹ nhàng nói:
- Thật sự vẫn còn cơ hội. Chỉ cần bọn ta tìm thấy Ngũ Thải thạch và quý thượng chịu bỏ việc lập quốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283438/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.