Kinh Kháng chậm rãi ngồi xuống, lúc này thần thái đã hoàn toàn thay đổi. Giờ đây ông ta trông giống như một trưởng giả nhã nhặn khiêm tốn, như thể chưa bao giờ biết nổi giận hay cáu kỉnh là gì vậy. Hình ảnh này so với con người Kinh Kháng trước đây - lúc nghiến răng nghiến lợi đòi xẻ thịt phơi thây Đỗ Hưng trên đường, quả thực hoàn toàn khác hẳn.
Mọi người sau khi đứng dậy nghênh tiếp cũng lần lượt ngồi xuống. Đỗ Hưng đột nhiên tỏ vẻ cung kính hữu lễ lạ thường.
Kinh Kháng giơ cao chén rượu nói:
- Lão phu đến muộn, xin tự phạt một ly.
Mọi người không dám thất lễ, đều nâng chén cùng với ông ta.
Đoạn Kinh Kháng vỗ bàn than rằng:
- Có ai ngờ được một người trói gà không chặt như Tao Nương tử lại là một cao thủ dụng độc. Tuy chúng ta vẫn luôn để tâm tìm kiếm đồng bọn của Thôi Vọng nhưng cũng không thể rà xét được tất cả. Thì ra Thôi Vọng được Tao Nương tử, người nắm rõ về tình hình đi lại của các toán thương lữ xuất nhập quan như trong lòng bàn tay, cung cấp tin tức. Đáng thương cho đám đàn ông chúng ta có người còn vì không được ả để mắt tới mà lấy làm tiếc, nào ngờ ả ngủ với người ta là có mục đích khác.
Đỗ Hưng đằng hắng một tiếng, thần sắc có vẻ bối rối. Bọn Khấu Trọng ba người lập tức hiểu ngay Tao Nương tử chắc chắn đã từng bồi tiếp Đỗ Hưng, Kinh Kháng không rõ vô tình hay hữu ý lại đề cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283363/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.