- “Cốc, cốc”!
Âm thanh vang lên từ cửa sổ, tựa như Dương Công Khanh vừa mới ra khỏi cửa đã đi ngay đến đó mà gõ. Khấu Trọng ngạc nhiên mở cửa sổ ra, không ngờ người mới đến lại là Quy Tư mỹ nữ - Hồ Cơ Linh Lung Kiều. Nàng vẫn đẹp đẽ thơm tho, đang mỉm cười đứng bên ngoài nhìn gã.
Linh Lung Kiều vận y phục dạ hành, thân hình thon thả có tư vị làm người ta nảy sinh yên mến từ tận đáy lòng. Không rõ nguyên nhân vì sao nàng không hề có thần thái băng sương lãnh đạm như trước đây, trên mi mắt lại còn lộ ra một vẻ ai oán.
Linh Lung Kiều ôn nhu nói:
- Chào Thiếu Soái!
Khấu Trọng tự nhiên nổi lên ý muốn ôm nàng vào lòng. Đó tất sẽ là một hưởng thụ mê ly, đặc biệt khi gã nhớ đến thái độ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm đáng giận của nàng trước đây. Bất quá đó chỉ là ý nghĩ viển vông nổi lên trong đầu gã, không thể nào biến thành hành động được.
Gã không biết nói gì thì hợp, bèn thuận miệng đáp:
- Đã lâu không gặp.
Linh Lung Kiều liếc mắt nhìn gã, đôi lông mày xinh xắn khẽ nhướng lên hỏi:
- Tại sao ngươi lại cứ trừng trừng nhìn người ta như vậy? Phải chăng ngươi đã sớm quên người ta rồi?!
Khấu Trọng giật thót người, lòng thầm nhủ khi nữ nhân nói với đối phương bằng vẻ giận hờn như thế, khẳng định là đã có tình ý, ép mình phải tỏ rõ thái độ với nàng. Bất chợt gã nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283337/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.