- “Đinh!”
Hai chiếc ly cụng vào nhau. Sau khi cùng uống cạn một hơi liệt tửu, hai gã lập tức chuyển hướng tấn công, càn quét mặt bàn đầy thức ăn, nhanh chóng “điều trị” cho hai chiếc dạ dày trống trơn đang đói khủng khiếp.
Đây là một gian phạn điếm trong thành Đào Lâm ở bờ nam Đại Hà. Tới rồi mới biết đêm nay là đêm mùng mười. Hai gã đã luyện công trong tuyết liên tục ít nhất ba ngày ba đêm. Sự thật hiển nhiên nhưng cả hai đều cảm thấy có điểm không thể tin nổi.
Vô luận thế nào, ba ngày chậm trễ này đã giúp họ tránh được sự truy tìm của địch nhân. Tất cả đều tưởng lầm hai gã đã chạy khỏi Quan Trung. Bằng tuyệt kỹ bế khí dưới nước, hai gã bám vào đáy một chiến thuyền xuất quan mà không gặp nguy hiểm nào. Sau khi qua khỏi Đồng Quan liền lên bờ, đi thẳng đến Đào Lâm thành.
Đào Lâm thành trên danh nghĩa đã quy hàng Đường thất, nhưng vẫn do bang hội địa phương coi sóc, vì vậy không hề có phòng vệ nghiêm khắc. Chỉ cần nộp lộ phí đầy đủ là thương lữ sẽ không bị cấm cản.
Khấu Trọng rót rượu cho Từ Tử Lăng, cười nói:
- Đêm nay chia tay, không biết hai huynh đệ ta có ngày gặp lại không nữa!
Từ Tử Lăng nghe thấy, trong lòng hơi khẩn trương, nhíu mày hỏi:
- Tại sao hôm nay ngươi lại thiếu lòng tin đến thế, hoàn toàn khác trước?
Trong quán, ngoài hai gã, chỉ có hai bàn khác có khách ngồi, rất yên tĩnh.
Khấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283333/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.