Nhanh như điện quang hỏa thạch, Khấu Trọng dùng tay không ngạnh tiếp ba đao liên hoàn của Khả Đạt Chí.
Song phương đều hiểu rõ nếu Khả Đạt Chí bị đánh lui, Khấu Trọng sẽ tận dụng lúc trận cước bên địch chưa ổn định mà đột vây chạy mất. Ngày hôm nay, người xe chen chen chúc chúc trên đường đi cúng tế đầu năm. Khấu Trọng chỉ cần ra đến đường, khi đó bằng vào thân pháp cao minh của gã, muốn bỏ rơi những kẻ truy tìm thật là dễ như trở bàn tay. Hà huống, với gã đào tẩu lại là độc môn công phu. Kinh nghiệm trong lĩnh vực này, may ra chỉ có Từ Tử Lăng là có thể so sánh được.
Giả như Khấu Trọng vẫn ở trong phòng khách kia, tất đã trở thành con thú trong chuồng. Khi cao thủ như mây của Trường Lâm quân kéo đến, dù Khấu Trọng có là anh hùng cái thế, võ công phi phàm, mọc cánh cũng khó mà thoát được.
Khấu Trọng lòng thầm kêu may mắn vì đã sớm nhận ra điều này. Nếu không, đợi đến lúc địch nhân bao vây trùng trùng, tiến vào bắt người mà gã lại tưởng là Vân Soái đại giá quang lâm thì gã chỉ còn nước ước mình có thuật hoàn hồn.
Cùng lúc thâm tâm chỉ biết tự trách mình ngu ngốc.
Dương Hư Ngạn tuyệt không phải là hạng người đằm tính, thêm vào việc mất đi Ấn quyển, tất nộ hoả xung thiên. Xem ra hắn đoán trúng Khấu Trọng và Từ Tử Lăng đã nghe được hắn và An Long bàn luận. Vì vậy hắn liền báo cho Lý Kiến Thành, bố trí cạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283296/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.