Lúc này gió lạnh từ mặt sông thổi lên, dưới ánh sáng của pháo hoa, làm tung bay mái tóc mềm mại của tuyệt sắc mỹ nữ Loan Loan, phất vào bộ mặt còn đang ngẩn ngơ của hai gã.
Khấu Trọng cười khổ:
- Loan đại tỷ thật là thần thông quảng đại, không hiểu đã theo dõi hai chú cháu ta từ lúc nào vậy?
Loan Loan ôn nhu mỉm cười:
- Hai chú cháu ư? Thẳng thắn mà nói thì đảm lược hai người cũng lớn đấy. Một người gọi là Mạc Vi, một người lại là Mạc Nhất Tâm, để xem lúc nào thì người của Lý gia tóm các ngươi nhốt vào đại lao đây.
Từ Tử Lăng bỗng chú ý đến hương thơm nhẹ nhàng quyến rũ toả ra từ thân thể mềm mại của nàng ta, mỉm cười hỏi:
- Bây giờ ngươi lại giở trò gì đây?
Đôi mắt đẹp của Loan Loan mơ hồ nhìn gã, hơi giận:
- Lâu rồi không được gặp chàng, không khách khí một chút được sao? Trả lời câu hỏi của người ta trước đi.
Khấu Trọng nhanh nhảu trả lời:
- Vừa rồi chúng ta chỉ vào trong chùa tham thần bái phật, cầu mong chút hảo vận. Giờ thì lên cầu dạo chơi ngắm cảnh, như vậy đã đủ minh bạch chưa?
Loan Loan bỗng chỉ một bông pháo hoa trong không trung, thốt lên:
- Nhìn kìa, thật là mỹ lệ!
Từ Tử Lăng và Khấu Trọng ngấm ngầm nhìn nhau không biết đối phó làm sao, trong lòng hai gã kêu khổ không ngớt. Nếu như cứ lằng nhằng mãi với nàng ta ở đây thì tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283291/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.