Hóa thân thành Nhạc Sơn, Từ Tử Lăng thả bộ dọc theo con đường nhỏ nằm ngang trong hoàng thành. Gã nhẩm tính Lôi Cửu Chỉ giờ này chắc đã về tới Đông Lai khách sạn, bèn chầm chậm đi về hướng đó.
Lúc này là tiết trọng đông, khí trời lạnh lẽo, lại vào lúc đêm khuya, trên đường người xe lác đác. Thỉnh thoảng từ trong hẻm vắng vang lên vài tiếng pháo trúc. Trên đường, nhà nhà hộ hộ đều đã lên đèn, thế nhưng vẫn không xóa tan được vẻ vắng lặng cô tịch.
Ngày mai gặp được Lý Uyên rốt cuộc làm sao mở miệng nói với y? Gã không thể không đặt mình vào lập trường của Nhạc Sơn để suy nghĩ. Theo tính cách và tác phong của Nhạc Sơn, tuyệt sẽ không hứng thú xen vào gia sự của Lý phiệt. Chuyện duy nhất mà ông ta hứng thú là làm sao đem Thạch Chi Hiên ra phân thành vạn mảnh. Bản thân gã chỉ có thể từ góc độ này mà phân tích lợi hại với Lý Uyên.
Gã tự hỏi có nên đi gặp Lý Uyên không? Đây quả thực là một vấn đề lớn. Nhạc Sơn lúc sinh tiền không hề cầu cạnh ai, cho đến khi tự biết nội thương không ể nào hồi phục được mới đến bên ngoài tiểu cốc của Bích Tú Tâm kết cỏ làm nhà, từ đó ẩn danh. Nhạc Sơn trong di quyển mỗi lần nhắc đến Bích Tú Tâm ngữ khí đều toát ra sự tôn kính, không hề có chút nam nữ tư tình nào. Luận tuổi tác, Nhạc Sơn dư sức làm cha của Bích Tú Tâm.
Vừa đi vừa nghĩ, chẳng mấy chốc gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283277/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.