Trong một hẻm nhỏ tối tăm, Đột Lợi thi triển Phục Ưng Thương tới mức cực tận, thuần bằng cảm giác bạo vũ cuồng phong hướng địch nhân công đến. Y rõ ràng thấy đối phương nằm trong phạm vi tấn công của Phục Ưng Thương, nhưng đánh ra hơn mười thương vẫn không một lần trúng đích. Đột Lợi trong lòng kinh hãi, thương phong như gặp phải sấm sét, ép y phải thoái lui. Tiếp đó lại thấy âm mạch ở song thủ lạnh như băng giá, dương mạch lại nóng không chịu nổi, căn bản không biết làm sao hóa giải, giật mình thối lui.
Kẻ nào lại có võ công quỷ dị lạ thường như vậy chứ?
Khấu TrọngTừ Tử Lăng chạm chân xuống đất, lập tức phân ra phóng tới hai bên Đột Lợi, đồng thời hướng đến đại địch thần bí tấn công, nhất thời quyền phong đao kình phát ra liên miên bất tuyệt.
Đột Lợi thoái lui gần mười bước mới tạm thời hóa tán được khí kình xâm nhập. Đúng lúc đó nghe Từ Tử Lăng và Khấu Trọng trước sau hự lên mấy tiếng, hiển nhiên đã trúng đòn rồi.
Hai gã khổ nỗi công lực chưa hồi phục, không bằng năm phần công phu lúc bình thường. Song bất quá trong tình huống như vậy, địch nhân có thể không nói tiếng nào, trong thế liên thủ tấn công của hai gã mà chiếm hết thượng phong thì thân thủ quả thật đã đến mức kinh người.
Đột Lợi chấn chỉnh trận cước, trì thương công đến, chen vào khoảng trống giữa Khấu Trọng và Từ Tử Lăng, vất vả kháng địch
Bất ngờ tiếng vó ngựa vang lên. Một đội nhân mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283234/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.