Trận chiến tối qua đối với hai gã quả là có tác dụng “thôi sanh”. Dù là Tống Khuyết hay Ninh Đạo Kì trong quá trình tu luyện cũng không thể nào tìm được đối thủ ngang tài ngang sức như cặp đôi Khấu Trọng và Từ Tử Lăng. Hai gã có thể vì đối phương tận tình cuồng công thí chiêu, đồng thời lại chỉ rõ cho đối phương biết những điểm còn khiếm khuyết mà mình phát hiện được, lại có thể thành tâm tiếp nhận những lời trung ngôn nghịch nhĩ đó. Vì vậy trận chiến đó quả là có ý nghĩa vô cùng quan trọng và sâu xa đối với hai gã.
Từ Tử Lăng vào đến sảnh đường thì thấy Lâm Lãng và Công Lương Ký đã chuẩn bị xong hành trang thật đơn giản, đang cùng nhau ngồi quanh một bàn tròn vui vẻ dùng bữa sáng.
Khấu Trọng đang cởi trần để Lôi Cửu Chỉ thoa rượu thuốc lên mấy chỗ cơ bị đau cho gã. Mùi rượu thuốc hòa với mùi cơm nồng ấm tràn ngập cả sảnh đường, tràn đầy không khí sinh hoạt đầm ấm.
Thấy gã tới Khấu Trọng than oán:
- Bình thường trông tên tiểu tử nhà ngươi ôn hòa nho nhã. Không ngờ tối qua lại như thằng điên, cứ nhè ta mà đập. Thật là còn thảm hơn huyết chiến sa trường nữa.
Từ Tử Lăng nghe những lời lẽ khoa trương của gã lại nảy sinh cảm giác ấm áp thân thiết hết sức quen thuộc, bèn ngồi xuống bên cạnh gã, đưa tay bốc một cái mãn đầu, cắn một miếng vừa nhai vừa nói:
- Chuyện này thật kì quái phi thường, ta cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283210/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.