Linh Cô đến gần phía Lôi Cửu Chỉ, ghé sát làn môi ngọt vào tai hắn mà nói: "Trần lão bản có muốn cùng nô gia đến nơi nào đó vui vẻ chút không? Nô gia phải đến canh ba mới được về cơ."
Lôi Cửu Chỉ vừa lau cỗ bài, vừa làm ra vẻ như mất hồn, đắc ý cười dâm đãng: "Đừng nói là canh ba, cho dù đợi đến nửa năm, hay một năm, ta cũng đợi nàng."
Trong khi đó, Lưu An không ngừng ra ám hiệu cho Khấu Trọng, đột nhiên Lai Triều Quý mở ống phun ra một làn khói dày đặc, mặt bàn phút chốc đã khói sương mù mịt.
Đúng lúc thị giác của mọi người đang bị che lấp bởi sương khói, Lại Triêu Quý liền giở thủ pháp Tấn Tập Vô Luân, cẩn thận tráo bài để được điểm số cao hơn. Kỳ diệu nhất là lúc Lai Triều Quý dồn toàn tâm sức để xếp lại cỗ bài, Lưu An tất bật lôi kéo sự chú ý của Khấu Trọng, Linh Cô nhằm Lôi Cửu Chỉ thi triển mị thuật, thì Lôi Cửu Chỉ bằng thủ pháp rất tinh xảo đã đánh tráo con xúc xắc.
Tất cả những điều đó đều không thể qua con mắt hết sức nhạy bén của Khấu Trọng.
Lôi Cửu Chỉ hôn khẽ vào má của Linh Cô, rồi hai tay cẩn thận xếp lại cỗ bài. Linh Cô uốn thân thể mềm mại kiều diễm, cười nói: "Xin mời Trần lão bản ném xúc xắc xuống."
Lôi Cửu Chỉ cầm xúc xắc trong tay, miệng không ngừng lẩm bẩm, thở ra một hơi rồi ném con xúc xắc xuống bàn.
Lại Triêu Quý và Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283206/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.