Thông thường thì vào ban ngày, gió liên tục thổi từ đất liền ra biển, nhưng đêm đến thì lại đổi chiều thổi từ biển vào đất liền. Tuy nhiên vào lúc này, hướng gió thay đổi liên tục bất định.
Chiếc đại chiến hạm rốt cuộc cũng đã đuổi đến gần, chỉ còn cách nửa dặm, đang dần dần tiếp cận với thuyền của Khấu Trọng.
Bốc Thiên Chí thần sắc ngưng trọng nói:
- Chỉ cần chúng ta cầm cự được hết hôm nay, ta tin tưởng có thể bỏ rơi chúng.
Khấu Trọng ngần ngừ đáp:
- Chí thúc lần này đưa ra kỳ mưu trốn tránh rất hợp lý. Tiểu điệt đã xem lại ánh trăng đêm nay khá thuận lợi, đen trắng khó phân biệt, rất dễ trốn tránh.
Bốc Thiên Chí đầy tin tưởng nói:
- Chỉ nhìn thế gió biến hóa, ta cảm thấy chắc chắn tiết trời sẽ thay đổi rất nhanh, lúc ấy ngoài biển tối đen không trăng sao, sóng to gió mạnh, không chìm thuyền là may, còn mong gì truy lùng địch nhân.
Khấu Trọng nghi ngờ, nhìn về hướng đầu thuyền, vẫn biển êm gió vẫn lặng, thuyền địch thì vẫn cứ từ từ truy đuổi, chỉ thấy mấy ngọn sóng bạc đầu lăn tăn vỗ, đoạn thở dài:
- Hà, hy vọng dự đoán của Chí thúc đúng, chúng ta không bị vỡ thuyền.
Gã tưởng tượng lại cảnh tượng khi xưa cùng Từ Tử Lăng đục thuyền đánh Hải Sa Bang, bất giác động lòng nhớ gã bằng hữu nối khố ấy.
Bốc Thiên Chí nói:
- Lúc thế gió chuyển mạnh, là lúc chúng ta có cơ hội duy nhất để đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283182/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.