Sau khi trời sáng, nhờ Bạch Văn Nguyên dẫn dường, Khấu Trọng vàThương Tú Tuần xuất lãnh tinh binh của mục trường cuối cùng đã tìm đến tiểu cốc đổi ngựa, chiến mã được hơn mười binh sĩ của Thiếu Soái coi sóc, không con nào là không ở trạng thái sung sức nhất, so với những con chiến mã đã sức cùng lực kiệt mà họ đang cưỡi, thật sự là khác nhau một trời một vực.
Sau khi Khấu Trọng và Bạch Văn Nguyên tính toán cự ly và thời gian, liềnquyết định nghỉ ngơi nửa canh giờ rồi mới xuất phát. Chúng nhân như được hoàng ân mưa móc, nỗi khổ đi cả một đêm quả thật không biết nói cùng ai, được lệnh nghỉ ngơi liền lập tức nằm la liệt cả tiểu cốc. Để cho ngựa được nhẹ nhàng, bọn họ đã cởi yên cương, binh tướng cũng bỏ lại khôi giáp, nên dù ngồi hay nằm cũng vô cùng thoải mái.
Khấu Trọng thì đến bên dòng suối nhỏ trong tiểu cốc vốc nước rửa mặt,uống liên tiếp mười mấy ngụm nước lớn, thống khoái vô cùng.
Thanh âm mềm mại du dương của Thương Tú Tuần vang lên phía sau gã:“Rốt cuộc ngươi có chịu nhận thư để ta hết trách nhiệm hay không?”.
Khấu Trọng vục cả đầu xuống nước, không đáp. Thương Tú Tuần thấy vậybèn lại gần gã, một tay chộp lấy bối tâm, một tay cầm lá thư nhét vào cổ áo gã.
Khấu Trọng “ôi cha” một tiếng, rồi đứng dậy gào lên: “Khổng lão phu tử códạy, phi lễ vật động, lại có người nói nam nữ thọ thọ bất thân, mỹ nhân trường chủ nàng bỏ hết mọi quy củ lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283152/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.