Đổng Cảnh Trân bị giải vào trong trướng.
Khấu Trọng đứng dậy nghênh đón: “Mau cởi trói cho Đổng đại soái!”.
Mấy vệ binh giải họ Đổng tới đều lấy làm ngạc nhiên, Khấu Trọngphải nhắc lại một lần nữa mới hoang mang rút trủy thủ ra, cắt dây trói cho Đổng Cảnh Trân.
Khấu Trọng ra lệnh cho thủ hạ lùi ra bên ngoài, rồi vui vẻ nói: “Đổng đạitướng quân, mời ngồi!”.
Đổng Cảnh Trân đảo mắt một vòng nhìn quanh soái trướng vốn là của mình,chán nản thở dài nói: “Ngươi giết ta đi, Đổng Cảnh Trân này tuyệt đối không quy hàng hạng tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi đâu”.
Khấu Trọng chẳng hề để ý đến thái độ của y, vẫn cười vui vẻ nói: “Ta biếtĐổng đại tướng quân thua mà không phục, nhưng sự thực đã là như vậy, không thể nào thay đổi được nữa, Đổng đại tướng quân thấy có đúng không?”.
Đổng Cảnh Trân vẫn nhắc lại câu nói trước: “Ngươi giết ta đi!”.
Nếu không phải vì thương thế quá trầm trọng, thì y sớm đã thừa cơ đột phávòng vây trốn đi rồi.
Khấu Trọng thản nhiên nói: “Ta không hề muốn ngài đầu hàng. Thân tộcphụ mẫu thê nhi của ngài đều ở Ba Lăng, nếu như ta bức ngài đầu hàng, hoặc giả tuyên bố ngài đã đầu hàng chúng ta, vì vậy mới trợ giúp chúng ta phá hai trại của Chu Xán và Tào Ứng Long, thì không phải đã hại chết người nhà và tộc nhân của ngài hay sao. Những chuyện như vậy Khấu Trọng này tuyệt đối không bao giờ làm”.
Đổng Cảnh Trân nghe thấy câu nói sau cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283150/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.