Ba người ngồi bên bờ đầm.
Bạt Phong Hàn nói: "Ngày hôm ấy, sau khi ta và Quân Du rời khỏi Tương Dương thì liền đi đường bộ tới Lạc Dương, ba ngày sau thì tới Nam Dương quận."
Khấu Trọng buột miệng hỏi: "Namg Dương quận do ai chủ sự?"
Bạt Phong Hàn dùng ống tay áo miết nhẹ trên lưỡi kiếm, mỉm cười đáp: "Nam Dương thuộc quyền quản hạt của Vương Thế Sung, do thủ hạ đại tướng của y là Vô Lượng Kiếm Hướng Ân Nhân nắm giữ, tên tiểu tử này cũng biết được vài chiêu, hình như còn có quan hệ thân thuộc với Vương Thế Sung nữa."
Từ Tử Lăng nghe vậy thì cười cười nói: "Xem ra huynh cũng nắm rõ tình hình ở Trung Nguyên lắm, chúng ta đối với mấy chuyện ai là cừu gia của ai, ai là thân thuộc của ai này hồ đồ lắm!"
Bạt Phong Hàn mỉm cười nói: "Chỉ alf ta chịu để tâm lưu ý mà thôi! Mà cũng có rất nhiều chuyện do Quân Du nói cho ta biết, nghe xong rồi thì không quên được."
Khấu Trọng xen miệng vào hỏi: "Sau đó thì đã xảy ra chuyện gì?"
Bạt Phong Hàn nói: "Vốn chỉ là chuyện nhỏ thôi. Chúng ta bị một đám cừu nhân ở tái ngoại bám theo, cuối cùng đánh một trận giết chết vài người rồi rời khỏi Nam Dương ngay trong đêm, tiếp tục đi về phía bắc, chẳng ngờ giữa đường lại trúng phải phục kích."
Y nói với ngữ điệu hết sức bình thản như chưa từng có chuyện gì xảy ra, song hai gã đã đều có thể tưởng tượng ra trận chiến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283014/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.