Sáng sớm hôm sau, Từ Tử Lăng và Khấu Trọng cùng đốc thúc bốn người bọn Đoạn Ngọc Thành động thủ quá chiêu. Khấu Trọng đang dùng một sợi nhuyễn tiên ép cho Bao Chí Hạ và Thạch Giới luống cuống tay chân thì Vân Ngọc Chân bước đến bên cạnh Từ Tử Lăng đang đứng xem, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, đoạn thốt lên: "Võ công của hai người bọn họ thật khá lắm, các ngươi thu nạp được ở đâu thế?"
"Đang!"
Đại đao của Bao Chí Hạ bị trường tiên của Khấu Trọng quấn phải, thoát thủ bay đi. Từ Tử Lăng liếc nhìn Vân Ngọc Chân một cái, ánh mắt chuyển về phía Đoạn Ngọc Thành đang huy vũ hai cây đoản thương xông lên lấp vào vị trí của Bao Chí Hạ, hét lên một tiếng: "Ma Quý động thủ!"
Ma Quý nghe thấy mệnh lệnh, hai tay lần lượt phóng ra ba miếng thiết đạn tử, nhằm thẳng vào những chỗ yếu hại trên đầu gối và ngực của Khấu Trọng. Vân Ngọc Chân lập tức giật thót mình, trong lòng thầm nhủ làm gì có kiểu luyện công giống như liều mạng như vậy. Khấu Trọng phá lên cười ha hả, thân người khẽ lắc nhẹ, ám khí của Ma Quý liền rơi vào khoảng không.
Từ Tử Lăng giờ mới mỉm cười nói: "Mỹ nhân sư phụ sao dậy sớm vậy?"
Vân Ngọc Chân nguýt dài một cái nói: "Tại nhớ các ngươi mà!"
Từ Tử Lăng cười khổ nói: "Mỹ nhân sư phụ dường như lại coi ta là Khấu Trọng rồi!"
Vân Ngọc Chân đỏ bừng mặt, lúng túng lừ mắt nhìn gã nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi không nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3282977/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.