Khấu Trọng cao giọng nói: "Tiểu Lăng ra chào hỏi dì của chúng ta đi, còn ta sẽ chơi đùa với Bạt huynh vài chiêu!".
Phó Quân Du hừ lạnh nói: "Tên tiểu tử không biết trời cao đất dày. Chỉ dựa vào mấy chiêu võ công mèo quào của các ngươi có tư cách gì mà khiêu chiến với Phong Hàn? Ta cấm các ngươi không được gọi ta là dì, chúng ta không hề có quan hệ gì hết!".
Bạt Phong Hàn cũng bật cười khanh khách nói: "Hai tên tiểu tử các ngươi tuy rằng võ công cũng không tệ, nhưng muốn chơi đùa với Bạt mỗ thì chưa đủ đâu. Tốt nhất hãy ngoan ngoãn giở hết bản lĩnh, sở trường ra xem có thể qua được cửa của Quân Du hay không! Con người ta mà động thủ thì tuyệt đối không biết lưu tình đâu!".
Biểu tình, thần thái của y lúc nói chuyện luôn có một phong độ của bậc đại gia, thêm vào bộ mặt anh tuấn khôi ngô, đích thực là có thể khiến người khác phải nể phục. Chẳng trách mà Phó Quân Du cũng bị y chinh phục.
Từ Tử Lăng mỉm cười nói: "Bạt huynh quá tự phụ rồi, ta chỉ e huynh nói chuyện quá tự mãn, đến lúc thua rồi thì chẳng còn mặt mũi gì nữa!".
Phó Quân Du tức giận bước lên, gằn giọng quát: "Đừng phí lời nữa, kẻ nào xuất thủ trước đây?".
Bạt Phong Hàn xem ra chẳng có vẻ gì là tức giận, chỉ lạnh lùng nhìn hai gã, trong lòng bất giác dâng lên một cảm giác kỳ lạ mà trước nay chưa từng có. Từ năm mười tám tuổi đại thành võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3282964/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.