Ba cái tiểu gia hỏa nhìn thấy Lưu Thanh Tùng, lập tức vui vẻ vỗ tay, trình độ cao hứng này không thua lúc nhìn thấy Tiêu Tụng, nếu bị hắn thấy được, không tránh khỏi lại đổ một lu giấm chua.
"Miêu miêu!" Nhược Nhược duỗi cánh tay nhỏ mềm mụp chỉ vào Trình Hoài Lượng, bàn tay còn lại thì cào cào Tiêu lão nhị bên cạnh bé.
Lực chú ý của Tiêu lão nhị dời khỏi người Lưu Thanh Tùng, sau khi thấy Trình Hoài Lượng lại thành hưng phấn dị thường, cười khanh khách nói: "Miêu miêu!"
"Ha!" Lưu Thanh Tùng duỗi tay bế Nhược Nhược lên, tận lực dùng ngôn ngữ đơn giản hỏi: "Cái gì miêu miêu?"
Cánh tay nhỏ xíu của Nhược Nhược vuốt lên mặt bánh bao, chân mày nhỏ nhíu lại nghiêm túc suy tư một lúc lâu, "Đại miêu miêu."
Vãn Lục che miệng cười nói: "Vừa rồi ở trong hoa viên nhìn thấy hai con mèo, nô tỳ liền nói cho tiểu lang quân và tiểu nương tử, là miêu miêu."
Nhược Nhược chắc là thấy mặt Trình Hoài Lượng đầy râu, liền nói là mèo.
"Ha ha!" Trình Hoài Lượng cười ha hả, nhịn không được muốn duỗi tay trêu đùa Nhược Nhược, "Tiểu nương tử này thật sự thú vị!"
Tiếng cười to như sét đánh, làm ba hài tử sợ tới mức sửng sốt, Nhược Nhược khi phản ứng lại, là hoảng sợ mà ôm cổ Lưu Thanh Tùng, khóc thút thít, hai tiểu tử thì ngửa đầu ngơ ngẩn nhìn Trình Hoài Lượng, Tiêu lão nhị mếu máo, quay đầu lại ủi lên cái đùi tròn quay của Tiêu lão đại rồi khóc ầm lên.
Vành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-3/3986303/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.