"Được." Nhiễm Nhan duỗi tay nắm tay hắn, nói: "Vậy ngươi phải cẩn thận."
"Ừm." Tiêu Tụng cầm tay nàng, đưa nàng lên ngựa, cũng sai 30 hộ vệ đưa nàng trở về.
Lần này giữa ban ngày ban mặt, lại có người to gan dám ám sát trọng thần triều đình, Nhiễm Nhan cũng tham dự vụ án này, làm sao biết hung thủ sẽ trả thù bất cứ lúc nào hay không? Cho nên nàng không cự tuyệt việc Tiêu Tụng hưng sư động chúng như vậy.
Phong cảnh gần Khúc Giang tú lệ, nhưng Nhiễm Nhan cảm thấy cũng không phải là chỗ nên ở lâu, nên giục ngựa trên đường lớn rời đi, không hề trì hoãn.
Trước đoạn Khúc Giang chảy vào phường thị có một đoạn đường đê phủ cát trắng nằm dưới bóng cây mát mẻ, hai bên đường có nhiều bình phong được dựng lên cho các lang quân nương tử quý tộc hóng mát vui đùa, bình phong đủ màu tựa như những đóa hoa nở rộ dưới bóng cây, nhìn rất hoang dã thú vị.
Nhiễm Nhan vừa rồi phơi một hồi dưới nắng, cảm thấy có chút thiếu oxy, choáng váng đầu lại buồn nôn, giống như có dấu hiệu cảm nắng, khi đến đoạn này, nàng liền giảm tốc độ lại, cho gió thổi một lát, tình trạng này mới dịu bớt.
"Hiến Lương phu nhân."
Khi sắp vào phố, Nhiễm Nhan phảng phất như nghe thấy có người đang gọi nàng, nhưng vì đang choáng váng, lỗ tai hơi ù, nên không xác định mà nhìn nhìn bốn phía. Không có ai.
"Hiến Lương phu nhân!"
Vừa mới ruổi ngựa đi được vài bước, hộ vệ bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-3/3986295/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.