"Cái mới vừa rồi ngươi cắt ra kia, là mạch phổi?" Sắc mặt Trương Tùng Hạc có chút trắng bệch, nhưng đây là ngự y thanh tỉnh nhất trong đám bọn họ.
Lưu Thanh Tùng nói: "Có thể nói là như vậy."
Lúc này, ngành trung y đối với cơ thể người đã có hiểu biết sâu sắc, nhưng mấy y sinh bọn họ chỉ hiểu biết trên phương diện sơ đồ phát thảo kinh mạch cơ thể người được truyền lại từ trước kia, chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Đôi mắt Trương Tùng Hạc không chớp mà nhìn chằm chằm đám mạch máu đan xen rậm rạp kia, khắc vào đầu vị trí nội tạng huyết mạch mà trước kia ông chỉ có thể hiểu biết thô sơ giản lược. Đồng thời, ông cũng rất chấn động, Nhiễm Nhan giống như hiểu rõ cơ thể người như lòng bàn tay, một đao đi xuống, vị trí không nghiêng không lệch, hầu như nhẹ nhàng là đã bóc tách được da thịt, nhẹ nhàng tìm được mạch phổi.
Trương Tùng Hạc cảm thấy có chút ngo ngoe rục rịch, không biết đến khi chính mình cầm đao này, có thể đạt tới trình độ gì. Dù nghĩ như vậy, làm ông cảm thấy thật tội lỗi, vi phạm nguyên tắc "thân thể tóc da không thể phá hoại", nhưng suy nghĩ đã giống như cỏ trên cánh đồng bát ngát, sau cơn mưa bắt đầu sinh sôi, khó có thể ngăn chặn.
Khi khoang bụng được mở ra, có người rốt cuộc nhịn không được mà nôn mửa, cũng bất chấp hoàng thượng còn đang có mặt, vội vàng che lại miệng mũi lao ra ngoài. Như vậy tuy thất lễ, nhưng phun ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-3/3986291/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.