Dùng trình độ nghiệm thi ở Đại Đường mà xét, kết quả Nhiễm Nhan nghiệm ra đã là vượt qua tiêu chuẩn của toàn bộ ngỗ tác, nhưng đối với phá án mà nói, thì vẫn là quá ít.
Hà tự chính không dám khuyên Lý Thế Dân đồng ý giải phẫu, đành phải truy vấn Nhiễm Nhan: "Hiến Lương phu nhân chỉ nghiệm ra bấy nhiêu thôi sao? Lần trước hạ quan nhớ rõ, phu nhân từng căn cứ vết thương suy luận tư thế cùng thời gian cụ thể khi bị thương...không biết lần này?"
Nhiễm Nhan nhìn về phía hắn, ánh mắt trầm lãnh, thanh âm bình lặng nói: "Ta không phải đã nói sao? Hoài nghi là hắn là bị di thi, nếu nơi này không phải hiện trường đầu tiên, chứng tỏ hung thủ muốn ngụy trang, sao biết được vết thương có bị ngụy trang hay không? Lần trước suy luận, là bởi vì ta là người bị hại, biết rõ mọi chuyện tiền căn hậu quả, đương nhiên có thể nghĩ cách lật đổ người khác giá họa, lần này, xin thứ cho ta bất lực, có thể xác định cũng chỉ có bấy nhiêu."
Hà tự chính cảm nhận được cơn giận của Nhiễm Nhan, hắn sợ đắc tội Tiêu Tụng, nhưng càng sợ bị chuyện này liên lụy hơn, nếu xử lý không tốt, hắn có thể phải trả giá bằng tánh mạng cả tộc, vì thế cũng chỉ căng da đầu nói tiếp: "Trên người Thái tử Trung thứ tử* không có vết thương nào trí mạng sao? Có thể là che giấu quá kỹ hay không, vì vậy mới không dễ dàng phát giác?"
*Trung thứ tử là tên một chức quan, chỉ những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977615/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.