"Tiêu Việt Chi." Thanh âm Nhiễm Nhan mềm mại.
Nàng là một người có tính cách cứng nhắc, nhưng đôi khi, chỗ mềm mại dưới đáy lòng kia bị xúc động, thì sẽ tự động trở nên nhu hòa. Nguyên nhân là vì thời điểm ôn nhu không nhiều lắm, cho nên lúc này mới có vẻ đặc biệt động lòng người.
"Đừng nháo." Tiêu Tụng cắn răng một cái, nhẹ nhàng đẩy nàng ra, đứng dậy đi đến trước án, quỳ ngồi trong tịch, lấy ra một quyển hồ sơ, "Ngươi nghỉ ngơi sớm chút đi, ta gần đây trong công sở nhiều việc."
Tiêu Tụng quả nhiên là người ở bất luận thời điểm nào cũng sẽ không chỉ dùng nửa người dưới suy nghĩ.
Lần này coi như thất bại đi? Tuy rằng đã sớm nằm trong dự đoán, vẫn là khó tránh khỏi có chút thất vọng. Nhiễm Nhan dựa vào trên bàn, thở dài một tiếng, do dự có nên tiếp tục dán lên hay không, nàng xưa nay không quá thích dính người, ngẫu nhiên phải làm chuyện đu bám, có chút không quen.
Nước mắt nữ nhân có thể làm bức tường kiên cố trong tim nam nhân sụp đổ. Nhiễm Nhan nhớ tới lời Lưu Thanh Tùng, không khỏi hơi nhíu mày. Nàng hình như trời sinh tuyến lệ không phát triển, vô luận là gặp phải khó khăn gian nan cỡ nào, hoặc người thân ly thế, nàng cũng không khóc nhiều, lúc này làm nàng chảy nước mắt thật sự rất khó.
Cho nên...Nhiễm Nhan đã sớm có chuẩn bị. Nàng lấy khăn ngâm nước thuốc từ trong tay áo ra, đắp lên mắt, không đến hai giây, nước thuốc liền kích thích hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977594/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.