Chín ngày. Nhiễm Nhan mỗi ngày chỉ ngủ một hai canh giờ, hầu như một tấc không rời mà coi sóc Tang Thần.
Mấy ngày trôi qua, vòng eo vốn đã mảnh khảnh của Nhiễm Nhan trở nên nhỏ đến không chịu nổi, Ca Lam vốn tưởng rằng Nhiễm Nhan chống chọi mấy ngày, phản ứng sẽ hơi trì độn một ít, liền tìm Lưu Thanh Tùng xin chút mê dược bỏ trong đồ ăn, ai ngờ nàng vừa mới bưng lên liền bị vạch trần.
"Nhiễm Nhan, Tang Tùy Viễn đã thoát ly giai đoạn nguy hiểm." Lưu Thanh Tùng làm một lần kiểm tra toàn diện cho Tang Thần, xác định tình huống của hắn đã ổn định xuống, "Phỏng chừng hai ngày tới là có thể tỉnh lại."
Nhiễm Nhan hơi mỉm cười, nói: "Phải không."
Tầm mắt nàng rời khỏi khuôn mặt tái nhợt của Tang Thần, nhìn về phía Lưu Thanh Tùng nói: " Mang rượu chúc đông phong, thả cộng thong dong . Những lời này hình như không phải thơ? Có nghĩa là gì?"
Lưu Thanh Tùng sửng sốt một chút, không biết nàng sao lại đột nhiên hỏi câu này, nhưng vẫn giải thích: "Đây là Bắc Tống Âu Dương Tu từ*. Ý tứ là, bưng lên một chén rượu nghênh đón mùa xuân tươi đẹp, mong ngươi chớ có bước đi vội vàng, lưu lại cùng ta làm bạn đi."
*cho những ai dốt văn như Lão, 'từ' là một thể loại văn học, câu dài câu ngắn có quy luật, thích hợp để phối nhạc, có thể hiểu nôm na như 'lyric', văn học TQ có 'Hán phú, Đường thi, Tống từ, Nguyên khúc'...ai tò mò thì google thêm nhoa. Câu trên là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977590/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.