Khi Nhiễm Nhan đi ra cổng vòm, đúng lúc gặp được Đông Dương phu nhân từ ngoài cổng đi vào.
Bà ta vẫn mang dáng vẻ xa cách, chỉ là mảnh khảnh hơn rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, một thân y phục trắng, cả người thoạt nhìn càng giống như không dính khói lửa nhân gian.
Nhiễm Nhan hơi khom người với bà ta.
Đông Dương phu nhân gật đầu, để thị tỳ đỡ đi về hướng nàng.
"Đại bá mẫu thỉnh vào trong ngồi đi." Nhiễm Nhan nói.
Đông Dương phu nhân nhìn về phía đình hóng gió trong viện, thanh âm có chút suy yếu, "Trong phòng hơi ngột ngạt, đi vào trong đình ngồi đi."
Mới đến chạng vạng, nhiệt độ từ giữa trưa vẫn còn, kỳ thật bên ngoài còn bức bối hơn trong phòng, nhưng nếu khách nhân đã chọn chỗ, Nhiễm Nhan cũng chiều bà ta.
Hai người quỳ ngồi xuống tịch trong đình hóng gió, Nhiễm Nhan liền hỏi: "Nhìn khí sắc đại bá mẫu không được tốt, là bị bệnh sao?"
Nếu không phải Đông Dương phu nhân có thể có uy hiếp tới Nhiễm Nhan, nàng kỳ thật cũng không quá ác cảm với người này, thậm chí có lúc còn có suy nghĩ ác liệt là nếu không phải Đông Dương phu nhân mưu sát hai vị phu nhân trước của Tiêu Tụng, Tiêu Tụng hiện giờ cũng không phải phu quân của nàng. Không biết có phải tình nhân trong mắt hóa Tây Thi hay không, Nhiễm Nhan càng ngày càng cảm thấy, trên đời này không có ai so được với hắn.
"Đã bệnh một thời gian rồi, ta tự cảm thấy thời gian không còn nhiều lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977583/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.