"Tùy Viễn tiên sinh vì sao không muốn giúp tiểu vương?" Lý Thái buông cái ly trong tay, tươi cười thanh thiển nhìn về phía Tang Thần.
Lý Thái phái người đi thỉnh Tang Thần vài lần, lại tự mình đi một lần, đều bị cự tuyệt, trong lòng sao có thể không tức giận? Dù cho thế nhân đem thân phận Tang Thần nâng lên cực cao, coi như là nhân vật nổi tiếng, nhưng dù là đại nho nổi tiếng như Ngu Thế Nam cũng phải cho hắn vài phần thể diện, hắn sao chịu nổi lạnh nhạt như vậy.
Tang Thần không biết giao tế trong quan trường, làm việc đương nhiên trực tiếp, được chính là được, không được là không được, bình thường sẽ không tìm lý do gì qua loa lấy lệ.
"Thời tiết nóng bức, Tùy Viễn tiên sinh chỉ cần phái người thông báo một tiếng, tiểu vương lập tức phái xe ngựa đi đón tiên sinh, sao có thể mệt nhọc tiên sinh như thế." Lý Thái chưa lộ rõ tức giận ra mặt, phất tay lệnh cho một mỹ tì tiến lên lau mồ hôi giúp Tang Thần.
Mặt Tang Thần đỏ lên, cũng không kịp trả lời Lý Thái, vội vàng né tránh, "Không dám phiền tới cô nương, tại hạ tự mình làm, tự mình làm."
Nói rồi dùng tay áo lau lung tung một lần, bộ dạng hoảng loạn của hắn chọc cho mỹ tì cả phòng che miệng cười khẽ.
"Tùy Viễn tiên sinh thỉnh dùng canh giải nhiệt." Mỹ tì hay tai bưng ly, mắt chứa thu ba lấp lánh nhìn Tang Thần. Sứ trắng trơn bóng, bàn tay mềm như ngọc, đầu ngón tay xinh đẹp như hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977581/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.